Nhà tiếp theo là của một cặp mẹ con, vui mừng chính là lần này gõ cửa thì có người trả lời.
"Chúng tôi là bác sĩ đến để giúp đỡ mấy người, xin hãy mở cửa."
Một lát sau, "Kẹt kẹt" một tiếng, một người phụ nữ gầy yếu có màu da trắng xám chậm rãi kéo cửa gỗ, lộ ra một khe nhỏ ngơ ngơ ngác ngác nói: "Chào mấy người…"
Trong tay người phụ nữ cầm một cái khăn tay, trên khăn tay đầy vết máu.
"Để chúng tôi vào được không?"
Người phụ nữ lắc đầu nói: "Không thể, không thể, sẽ chết…"
"Sẽ không chết, chúng tôi sẽ có cách để tránh bệnh dịch…" Christopher suy nghĩ một chút, cảm thấy người phụ nữ cũng sẽ không hiểu những này, liền dứt khoát nói: "Chúng tôi là bác sĩ, chúng tôi sẽ không bị lây bệnh, bà để chúng tôi đi vào, chúng tôi có thể cứu bà và con gái của bà nữa."
Vừa nghe đến con gái của mình, người phụ nữ mím mím môi, cuối cùng cũng chịu mở cửa.
Trong phòng rất hỗn độn, một bé gái khoảng chừng sáu, bảy tuổi ngồi ở cạnh giường, hướng về mấy người Thư Loan nhếch miệng mỉm cười.
Sau khi Christopher kiểm tra cho hai người xong, thở dài nói: "Tôi cũng không có cách nào xác nhận xem có phải là bệnh lao phổi hay không, dù sao bệnh này không có biểu hiện lâm sàng nổi bật, phải về làm kiểm tra lại đã."
"Trước đây chúng tôi đã từng làm kiểm tra, bác sĩ nói tôi sinh bệnh, tôi có ở uống thuốc." Người phụ nữ nhỏ giọng nói: "Trước đây có…"
"Hử?"
Người phụ nữ lấy ra một tờ giấy và gói thuốc từ trong ngăn tủ ra.
Chris xem một chút, là báo cáo kết quả khám bệnh của bác sĩ không biên giới, mà trong báo cáo kết quả đúng là bệnh lao phổi. Là do bác sĩ Andrea kết luận từ một năm trước.
Hóa ra là người phụ nữ này truyền bệnh cho nhà sát vách, đây mới là đầu nguồn!
"Vậy bây giờ bà còn tiếp nhận quá trình trị liệu không?"
"Không… Trước đây bác sĩ Andrea sẽ đến cho tôi thuốc và cả thuốc dinh dưỡng, thế nhưng đến rồi hai lần sau anh ấy liền không đến. Tôi nghĩ có khả năng là do chính bản thân tôi không hăng hái, uống thuốc cũng vô dụng, vì lẽ đó…"
Chris suy nghĩ một chút liền hiểu rõ.
"Không phải là vấn đề của bà, Andrea đã qua đời từ một năm trước rồi."
"… A!" Người phụ nữ che miệng lại.
Chris hơi nhíu mày, nếu là dựa theo báo cáo này, trước đây người phụ nữ này cũng đã dùng ba đợt thuốc. Mà bệnh lao phổi có chịu được những loại thuốc có tác dụng mạnh, người phụ nữ này đã dừng uống thuốc một thời gian lâu như vậy, nên bây giờ đã…
Nghĩ đến cái chết của Andrea, mặc dù các nhà chức trách nhìn thấy báo cáo nhưng lại không có người nào tiếp nhận trường hợp bệnh của người phụ nữ này nguyên nhân chính là… Đã vô ích. Nhưng bọn họ không biết, người phụ nữ này còn có một đứa con gái.
Thực ra bệnh lao phổi không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng rất dễ dàng cướp đoạt tính mạng con người, đặc biệt là tính mạng của những người nhà nghèo, vì lẽ đó cũng gọi là bệnh hiểm nghèo. Chỉ vì nó có thể trị, nhưng nếu muốn chữa khỏi, cần phải hao phí rất nhiều tiền trong một thời gian lâu dài, kéo dài hai ba năm là chuyện bình thường, không chỉ có như vậy, còn phải có máy móc tân tiến hơn và rất nhiều đồ dinh dưỡng phụ trợ.
Mà vấn đề hóc búa nhất chính là, nếu đã dừng dùng thuốc hoặc là thời điểm phát hiện ra đã là quá muộn, virus đã có thể kháng thuốc từ lâu, như vậy thì bất kể có trị liệu như thế nào cũng không có tác dụng. Ví dụ như người phụ nữ này.
Nhiều lúc ở vào tình thế như vậy thì bệnh lao phổi và bị tuyên án tử hình không có gì khác nhau cả. Andrea đã cố gắng cứu tính mạng của người phụ nữ này, không ngại vất vả đi tới nơi xa xôi này đưa thuốc và đồ ăn, đến cuối cùng anh ấy vẫn không thể cứu vãn cái gì.
Chris đẩy gọng kính mắt một cái, trong đầu lý trí đang sắp xếp tính toán mỗi loại khả năng và biện pháp một cách rõ ràng, đến cuối cùng, chỉ thở dài và nói: "Thư, trước tiên cậu dẫn Eva Jia đi ra ngoài."
Thư Loan hơi nhíu mày.
Kéo bé gái ra đến ngoài cửa, ngồi trên bậc thang, Eva Jia nhìn Thư Loan ngượng ngùng nói: "Đại ca ca, dung mạo anh thật là đẹp mắt. Trong số những người mà em từng thấy thì anh là người đẹp trai nhất."
Thư Loan đưa tay sờ sờ đỉnh đầu bé gái.
"Anh không sợ em sao?" Bé gái chớp mắt, và dường như đôi mắt tỏa sáng lấp lánh hơn với làn da sẫm màu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!