Chương 46: (Vô Đề)

Khuôn mặt Dung Hoan đầy những dấu chấm hỏi màu đen...

Chuyện gì đang xảy ra vậy!

Phó Tư Diễn vòng tay ôm Dung Hoan rồi di chuyển, hoàn mỹ mà tuyên bố chủ quyền, anh quay đầu nhìn Tư Tinh Châu đang ngoác mồm kinh ngạc, lạnh nhạt mở miệng: "Ngài Tư muốn ở lại ăn tối sao?

"Những lời này rất khách sáo, nhưng mà giọng nói và vẻ mặt của Phó Tư Diễn lúc này giống như đang muốn nói cho Tư Tinh Châu một câu... khuyên anh nên lập tức rời khỏi đây... Tư Tinh Châu cũng là người có mắt nhìn, lập tức thu hồi sự kinh ngạc trên mặt, cười nhạt nói:"Không được rồi, tôi chỉ tới chơi một chút, tôi đi trước."

Dung Hoan lúng túng nói: "Để em tiễn anh."

Tư Tinh Châu đi tới cửa, Dung Hoan đẩy Phó Tư Diễn ra, "mạnh mẽ

"nguýt anh một cái rồi đi theo. Dung Hoan đi cùng Tư Tinh Châu đến gara, anh ấy do dự mở miệng:"Người đàn ông vừa nãy không phải là chú của em à..."

"Không phải chú ruột."

Cô gãi đầu một cái: "Em cũng không biết nên giải thích với anh như thế nào."

"Anh ta tên là Phó Tư Diễn sao?" Anh ấy đột nhiên hỏi làm cho cô sửng sốt: "Sao anh biết?"

Thực ra Tư Tinh Châu đã nghe thấy cái tên này từ lâu rồi, đó là vào một buổi tối ba năm trước, Dung Hoan đi ăn tối cùng mấy người bạn, sau đó cô uống say, Tư Tinh Châu đưa cô về nhà, trên đường bỗng dưng cô bật khóc, trong miệng vẫn nói: "Em không muốn yêu Phó Tư Diễn nữa...

"Tư Tinh Châu nhìn Dung Hoan, ánh sáng trong mắt chậm rãi mờ đi, một lát sau anh ấy chỉ lắc đầu. Dung Hoan rất nghi hoặc. Khi đi đến bên cạnh xe, anh ấy xoay người nói với cô:"Dung Hoan. Có vẻ như anh đã xuất hiện quá muộn, nếu như có thể quen biết em từ hai năm trước, liệu kết quả có khác không.

"Dung Hoan ngẩn người, không hề trả lời. Anh ấy cười, vỗ bờ vai của cô:"Em đã đợi lâu như vậy rồi, anh hi vọng người có tình sẽ nên duyên, đừng để lại tiếc nuối."

"Cảm ơn anh, Tinh Châu.

"Anh ấy lên xe, xe chạy ra khỏi gara, Dung Hoa nhìn xe biến mất khỏi ánh tà dương. Cô trở về biệt thự đã nhìn thấy người nào đó đã mặc quần áo tử tế, nhàn nhã thoải mái ngồi trên ghế sofa. Quá đáng. Cô cũng không nhìn anh chút nào, đi thẳng vào nhà bếp. Phó Tư Diễn thấy vậy thì nhận ra cô không vui,"vẫy vẫy đuôi

"đi theo. Dung Hoan đi tới tủ lạnh cầm hộp sữa chua, nghe thấy phía sau có người tiến lại gần. Sau đó là tiếng đàn ông vang lên:"Hoan Hoan...

"Anh đặt ngón tay lên khay nước mát, cố gắng đi vòng sang cô nhưng cô gái nhỏ trốn sang một bên, nhìn sang bằng sắc mặt lạnh lùng. Sự kiêu ngạo đối diện với Tư Tinh Châu của anh vừa nãy bây giờ bay sạch không còn chút nào, anh dịu dàng xin lỗi cô:"Anh sai rồi, anh không nên tùy tiện vào trong nhà."

Dung Hoan sửng sốt một chút: "Không đúng, sao anh lại có dấu vân tay?"

"Anh không cần có, anh mở bằng mật khẩu."

Dung Hoan: "???"

"Hơn nữa, đây là nhà của anh, anh đi vào tắm.

"Dung Hoan:?!! Khá lắm Hồ Hinh, lại dám lừa cô! Còn nói đó là nhà của một bà cụ, cô cũng không biết Hồ Hinh bị Phó Tư Diễn mua chuộc từ bao giờ! Phó Tư Diễn nắm chặt lấy tay cô, động viên:"Đừng nổi nóng đều là do anh sai, anh thật sự định để em thuê nhà này, nhưng mà anh biết tối nay tên đàn ông họ Tư sẽ tới nhà, nên anh không thể để cho hai người ở một mình với nhau.

"Dung Hoan mở tay anh ra:"Chuyện của em và anh ấy em sẽ giải quyết, không cần anh dùng cách này."

Anh khép mi: "Xin lỗi, không có lần sau."

Cô xoay người: "Em muốn ở một mình một lát." Đối với thái độ này của anh, cô cũng hết giận hơn nửa, nhưng không thể để cho anh cảm thấy cô dễ dỗ như vậy.

Phía sau không thấy động tĩnh gì, mấy giây sau, cô quay đầu lại thì đã thấy anh đi ra.

Cô buông tiếng thở dài, đi nấu bữa tối, cuối cùng vẫn nấu phần của hai người. Nấu mì xong, cô lặng lẽ đi vào phòng khách thì nhìn thấy anh đang ngồi trước bàn uống nước, đang loay hoay làm gì đó.

Khi nhìn kỹ thì thấy anh đang tập trung bóc hạt cho cô.

Trên bàn cô đặt quả hạnh, quả mắc ca, hạnh nhân do cô mua ở siêu thị lần trước. Mặc dù có đồ để bóc nhưng vẫn rất rườm rà, bóc cái này làm móng tay cô hơi đau.

Cô đi tới vừa nhìn đã thấy anh đã bóc được một bát nhỏ, ngón tay cũng đỏ lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!