Phó Tư Diễn thầm hừ một tiếng trong lòng, ngồi xuống bên cạnh bọn họ. Dung Hoan thấy anh có vẻ buồn vực...
Sao thế nhỉ?
Tiêu Thừa Chi cười thầm hiểu trong lòng, nói với Phó Tư Diễn: "Trưa hai người ở lại ăn cơm chứ? Vừa khéo hôm nay tôi không có việc gì, có thể thể hiện tài năng cho hai người thưởng thức, được không Hoan Hoan?
"Dung Hoan nghe thấy thần tượng gọi tên mụ của mình, còn được ăn cơm thần tượng nấu, cô kiềm chế sự phấn khích, gật đầu, khóe miệng sắp ngoác tới tận mang tai luôn rồi. Thần tượng thần tiên gì đây chứ! Phó Tư Diễn nhìn vẻ mặt"mê trai" của Dung Hoan, hỏi ngược lại Tiêu Thừa Chi: "Cơm cậu nấu ăn được à?"
"Ấy, sao lại không ăn được chứ, Ngưng Ngưng nếm thử còn bảo rất ngon nữa đấy."
Dung Hoan hỏi: "Là món bánh trôi rượu nếp mà anh đăng trên Weibo mấy hôm trước ấy hả?"
"Đúng vậy." Tiêu Thừa Chi ngạc nhiên, "Em biết hả?"
"Vâng.
"Ngày nào cô cùng lướt xem Weibo của Tiêu Thừa Chi mà. Phó Tư Diễn ở bên cạnh mà như người tàng hình:"..."
Một lúc sau Bạch Ngưng bưng hoa quả tới, Dung Hoan không hiểu lắm về đề tài của ba người, may là có thể ngắm nhan sắc thần tượng, Dung Hoan có thể ngắm cả ngày.
Nghĩ lại thì mặc dù ngoài miệng Phó Tư Diễn cứ khinh thường hành vi theo đuổi thần tượng của cô nhưng anh lại dẫn cô đi gặp Tiêu Thừa Chi, trong lòng cô ấm áp cực kỳ.
Thời gian cũng kha khá rồi, Dung Hoan theo Bạch Ngưng vào bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho buổi trưa, Phó Tư Diễn và Tiêu Thừa Chi thì cứ ở đó tiếp tục tán gẫu.
"Sức khỏe bác Dung thế nào rồi?"
Tiêu Thừa Chi hỏi.
"Khoảng thời gian này đang chuẩn bị phẫu thuật, tình hình thế nào phải đợi phẫu thuật xong đã."
"Nghe nói ông ấy lại giới thiệu đối tượng cho cậu hả?"
Phó Tư Diễn cụp mắt khẽ cười, một lát sau chau mày, Tiêu Thừa Chi vỗ vai anh:
"Biết người theo chủ nghĩa không kết hôn như cậu rất khó xử nhưng tôi cũng thấy khó hiểu, trên thế giới này có nhiều cô gái tốt như thế, thực sự cậu không vừa ý ai sao? Ngưng Ngưng hay nói với tôi, quá uổng phí khi cậu có vẻ ngoài thế này."
Phó Tư Diễn nghe thấy từ "vừa ý", trong đầu nhanh chóng lướt qua gì đó nhưng lại bị anh bỏ qua rất nhanh: "Cậu rảnh quá à mà lại chọc ghẹo tôi?"
"Không dám.
"Tiêu Thừa Chi cười. Lúc này tiếng Dung Hoan truyền tới từ sau lưng họ:"Anh Thừa Chi, chị Bạch Ngưng bảo anh vào trong một lát."
"Ừ.
"Tiêu Thừa Chi đi mất, Dung Hoan đứng tại chỗ, dường như không biết nên đi vào hay ở ngoài này đợi. Mãi tới khi Phó Tư Diễn lên tiếng gọi cô:"Hoan Hoan qua đây."
Cô đi tới trước mặt anh: "Sao thế ạ?"
Phó Tư Diễn nhìn gương mặt vô cùng mịn màng của cô, một lúc sau mới trầm giọng hỏi:
"Bạch Ngưng nói tối nay muốn đi tắm suối nước nóng với Tiêu Thừa Chi, hỏi cháu có muốn đi không? Cô ấy muốn dẫn cháu theo cùng."
"Một mình cháu à... chú không đi sao?
"Phó Tư Diễn nhíu mày:"Sao thế? Hoan Hoan bám chú thế hả?"
Suy nghĩ bị vạch trần khiến cô gái đỏ mặt, cắn môi không nói nữa, anh không gây khó dễ cho cô: "Tối nay DC có việc, chú không đi được."
"Vậy thì cháu không đi đâu... chị Bạch Ngưng và anh Thừa Chi ở thế giới hai người cũng tốt, cháu không theo quấy rầy bọn họ đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!