Thẩm Vi Tửu đỏ mặt, đi cùng Đoạn Khâm vào phòng anh, trên đường đi, cô cảm thấy cả người đều phiêu du, dường như trên chân cô vẫn còn lưu lại hơi ấm từ lòng bàn tay của người đàn ông, lúc đến phòng anh Thẩm Vi Tửu mới biết vì sao không thấy Đậu Đỏ ở bên ngoài.
Đậu Đỏ kéo gối của Đoạn Khâm từ trên giường xuống rồi nằm bên trên, nhìn vô cùng thoải mái.
Nó vừa thấy Thẩm Vi Tửu tới, bèn nhanh chóng nhào về phía trước ôm lấy chân Thẩm Vi Tửu, miệng còn rên hừ hừ, muốn Thẩm Vi Tửu ôm nó một cái, cực kỳ thân mật, chỉ có điều, Đoạn Khâm vươn tay nhấc gáy Đậu Đỏ lên, thấp giọng nói: "Ba đến ôm con."
Cả người Đậu Đỏ đều bất động, nó phát giác được vận mệnh của mình đã bị Đoạn Khâm khống chế, hơn nữa người đàn ông này còn cực kỳ nhỏ mọn.
Thẩm Vi Tửu thấy Đậu Đỏ bị dọa sợ thành như thế, bèn vươn tay đỡ Đậu Đỏ từ tay Đoạn Khâm: "Đậu Đỏ còn nhỏ, anh đừng dọa nó."
Đoạn Khâm âm thầm nhìn Đậu Đỏ, Đậu Đỏ kiềm chế bản tính Teddy của mình lại, ngoan ngoãn như một chú chó giống Labrador.
Phòng Đoạn Khâm rất sạch sẽ, Thẩm Vi Tửu đi đến cửa sổ kéo tấm rèm lên, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào căn phòng, cô thấy hộ công đang cắt cỏ ngoài cửa sổ, cười cười coi như chào hỏi.
"A Tửu." Đoạn Khâm gọi Thẩm Vi Tửu, Thẩm Vi Tửu quay người thì thấy anh đang đeo một gọng kính màu vàng, dung mạo vốn sắc bén lập tức trở nên dịu dàng hơn, tình cảm trong ánh mắt anh khiến trái tim Thẩm Vi Tửu không nhịn được mà đập thình thịch.
Trong tay Đoạn Khâm cầm một quyển sách, anh đưa cho Thẩm Vi Tửu thì thấy cô sững sờ nhìn mình, anh khẽ cong môi: "A Tửu, hoàn hồn đi."
Thẩm Vi Tửu cảm thấy hơi xấu hổ, dường như cô luôn dễ dàng bị Đoạn Khâm hấp dẫn ánh mắt.
Hình như Đậu Đỏ bị ánh mắt của Đoạn Khâm làm cho cảm thấy không thoải mái, nhảy xuống khỏi ngực Thẩm Vi Tửu, tiếp tục chơi một mình trong phòng.
Cuốn sách trên tay Thẩm Vi Tửu là của một tác giả người Tây Ban Nha, vừa mở ra đã có thể dễ dàng nhìn thấy những hàng chữ được đánh dấu bên trên, chữ viết rất đẹp, Thẩm Vi Tửu mới nhìn qua một chút đã phát hiện anh đánh dấu rất cẩn thận, nhiều chỗ cô xem không hiểu mà Đoạn Khâm vẫn có thể dịch được: "Đây là?"
Đoạn Khâm nói: "Đây là người trong nước nhờ anh dịch đấy."
"Giỏi quá!"
Trong mắt cô là sự hâm mộ không chút che giấu.
Đoạn Khâm khẽ ho khan một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc: "Tuy sau này anh không đánh quyền được nữa, nhưng anh vẫn có thể dịch tài liệu."
Thẩm Vi Tửu không để cho Đoạn Khâm nói tiếp, trong ánh mắt chứa đựng sự giảo hoạt: "Đoạn Khâm, anh muốn nuôi em rồi à?"
Hai tai Đoạn Khâm ửng đỏ, anh và cô đã ở bên nhau, anh muốn dùng hết khả năng của mình để cho cô những thứ tốt nhất, anh muốn cho cô cảm giác an toàn.
"Đoạn Khâm, sao anh lại tốt như vậy." Thẩm Vi Tửu ôm Đoạn Khâm, thấp giọng nói.
Đoạn Khâm của cô vì cô mà cố gắng tập luyện, Đoạn Khâm của cô đã dự định cho tương lai của hai người.
Đoạn Khâm cũng ôm Thẩm Vi Tửu, anh không hề tốt chút nào.
Anh cộc cằn cố chấp, anh chỉ có hai bàn tay trắng, thứ duy nhất anh có chính là một trái tim chỉ yêu mình cô, một trái tim mà cô không chê.
"Em rất dễ nuôi đấy, Đoạn Khâm, anh đừng lo, anh ở bên em là em đã rất vui vẻ rồi."
"Cô bé ngốc." Đoạn Khâm nói.
Đoạn Khâm đã bắt đầu dịch quyển sách này từ lâu, chỉ có điều là trước đây lúc tâm trạng nóng nảy thì anh mới dịch, bây giờ anh lại bắt đầu sắp xếp đồ của mình.
Có cô ở bên, dường như thời gian trôi qua rất nhanh.
Đậu Đỏ chạy tới chạy lui trong phòng khách, bút trong tay Đoạn Khâm dừng lại, ngước mắt nhìn cô gái đang tập múa, Thẩm Vi Tửu nhìn lại anh, nở nụ cười ngọt ngào.
Tiếng điện thoại vang lên, Đoạn Khâm nhìn thì thấy đó là tin nhắn mà cậu bạn Chung Tề gửi cho mình.
"Đoạn Khâm, bây giờ quyền anh đang mở rộng tầm ảnh hưởng, nước mình ngày càng quan tâm hơn rồi, có rất nhiều người tập luyện quyền anh tại nhà, chỉ cần đăng ký trên trang web này rồi được chứng nhận là có thể báo danh rồi, sau đó anh có thể dạy quyền anh cho bọn họ ngay trên mạng."
Đoạn Khâm khẽ nhíu mày, tuyển thủ quyền anh phải cần huấn luyện viên chuyên nghiệp hướng dẫn trực tiếp, dạy trên mạng là cái quỷ gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!