Chương 28: (Vô Đề)

Hai ngày sau Trần Nhược Vũ nhận được điện thoại của Mạnh Cổ, anh đã nói chuyện với chủ nhiệm Lưu, nói Trần Nhược Vũ đi lấy số

Có thể cùng Mạnh Cổ gặp mặt, Trần Nhược Vũ thật cao hứng. Cô đem chuyện này gạt đi, cố ý về nhà thay quần áo trước. Đổi vài bộ quần áo, ở trước gương soi trái soi phải, cuối cùng cũng hài lòng.

Ra khỏi cửa, cúi đầu xem trên chân một chút, lại cảm thấy hình như không hợp với quần, vì vậy mở cửa, đổi đôi giày khác.

Lần này rốt cuộc cũng hài lòng, mới thực sự ra khỏi cửa

Lúc đi tới trạm xem bus, cô nhìn thấy một đôi tình nhân. Trần Nhược Vũ chợt nghĩ, mình thật là có bệnh, khẩn trương như vậy làm gì. Mặc dù đã một thời gian không thấy anh, thì Ác bá tiên sinh cũng vẫn là Ác bá, chắc chắn không thay đổi.

Cô thật sự không cần thiết trở nên kỳ kỳ quái quái

Xe bus tới, Trần Nhược Vũ lên xe, cẩn thận bảo vệ bữa tiệc lớn trong cái hộp cầm trên tay

Lần gặp mặt này, cô có tỉ mỉ chuẩn bị quà ra mắt. Phần lễ này cô tự nhận là không tệ, vừa nói xin lỗi vừa nói tạ lỗi, cũng không gọi là long trọng lắm, không khác lắm phong cách cư xử trước kia của cô với anh lúc trước.

Trần Nhược Vũ tưởng tượng vẻ mặt của Mạnh Cổ khi thấy phần lễ này, được rồi, cô thừa nhận, thật sự thì cô cũng có hơi ác một chút, cô chỉ muốn Ác bá tiên sinh từ nay về sau không nói chuyện cô cắn anh nữa

Xe bus sắp đến bệnh viện, Trần Nhược Vũ nhận được điện thoại của Mạnh Cổ, anh nói tạm thời có một hội thảo, cần cô chờ một chút, nói cô đến phòng làm việc của anh ngồi một chút.

Trần Nhược Vũ không muốn tới đó, cô đối với những y tá kia vẫn còn có chút khúc mắc, vì vậy cô nói mình đợi anh ở đình của vườn hoa bệnh viện

"Phòng ăn vườn hoa đó?

"Chim hót, hoa thơm, chỗ cảnh sắc tuyệt đẹp Trần Nhược Vũ không ngừng cười, giữa họ dường như có một mật khẩu riêng khiến cô thật cao hứng. Cô nói:"Vì để cảm ơn anh, em mang đồ ăn cho anh đây"

"Lại là bữa tối ngọt ngào?"

Giọng nói kia lập tức khiến trong đầu Trần Nhược Vũ hiện ra vẻ mặt ghét bỏ cau mày của anh

"Không ngọt ngào nữa đâu. Dù sao thì anh cũng không thích đồ ngọt"

"Hừ, em biết rồi sao? Nếu biết anh không ăn ngọt, vậy lần trước em là cố ý chỉnh anh sao?"

"Là anh tự mình yêu cầu, em chỉ là bắt đắc dĩ bị buộc thôi

"Rất tốt, hôm nay mồm miệng lanh lợi, rửa sạch sỉ nhục trước kia. Trần Nhược Vũ đối với biểu hiện của mình rất hài lòng"Được rồi, không thèm nghe em nói nữa, anh đi họp đây. Em cứ ngồi trên ghế dài chờ đi"

"Được

"Hôm nay Ác bá tiên sinh hình như rất dễ nói chuyện, Trần Nhược Vũ cảm thấy rất cao hứng, cô chờ Mạnh Cổ cúp điện thoại trước Nhưng anh không cúp máy, lại đột nhiên hỏi:"Lần này mang cái gì theo?"

"Chờ anh thấy thì biết" Cô thật sự sợ nói bây giờ, anh sẽ không tới

"Kinh hỉ?"

"Ừ" cứ xem như thế đi

"Sợ là chỉ có kinh ngạc chứ không có vui"

"Đó là do tính tình anh quá không tốt, nên luôn không thấy vui vẻ thôi"

"Anh phải đi họp rồi"

"Vâng, em đi đây"

"Ừ" anh bên đầu dây kia còn dừng một chút, còn nói: "Có thể sẽ lâu một chút, chủ nhiệm nói chuyện rất dài dòng"

"Bác sĩ Mạnh, anh cũng rất dài dòng, đừng trách chủ nhiệm các anh"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!