Ác mộng trở thành sự thật, quả nhiên cô đã bị Trần Tứ bắt được.
Tống Gia Mạt hơi co rúm lại, đối diện với tầm mắt lạnh băng của Trần Tứ, nhất thời không nói nên lời, mãi cho tới khi bị Triệu Duyệt kéo kéo vạt áo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
……
Không bao lâu, cô mở một phòng bao, vẻ mặt phức tạp ngồi xuống cạnh bàn.
"Vậy," Cô nhìn về phía Triệu Duyệt, "Người cậu nhìn trúng…… là anh mình hả?"
Triệu Duyệt vừa mừng vừa sợ, một lúc lâu mới ổn định được cảm xúc, nhỏ giọng kinh ngạc nói: "Sao anh cậu không phải họ Tống vậy?"
Hơn nữa trông hai người cũng không giống nhau nên cô ấy mới không nhận ra được.
Nghe tới vấn đề này, Tống Gia Mạt nghẹn lại một lát.
Ngược lại Trần Tứ thay cô mở miệng trước, thấp giọng hờ hững nói:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Em ấy theo họ mẹ tôi."
Mặc dù là nhận nuôi, nhưng đối với bên ngoài, nhà họ Trần đều nói cô là con ruột.
"Ra là vậy," Triệu Duyệt phản ứng rất nhanh, cơ thể nhoài về phía trước, cười nói, "Một người theo cha, một người theo mẹ, rất tốt."
Kỳ thực Triệu Duyệt là một cô gái rất dễ gần, cũng giỏi dùng một số kỹ xảo nhỏ kéo gần khoảng cách giữa mình và đối phương.
Lẽ ra Tống Gia Mạt phải nhìn cô ấy, nhưng lúc này, cô thật sự không cách nào tập trung được.
Không có nguyên nhân nào khác, vẫn là bởi vì Trần Tứ——
Kể từ khi bước vào, anh đã không nói chuyện, đây là câu đầu tiên, không hề có ngữ khí, khiến người ta không nhìn ra được suy nghĩ của anh lúc này.
Cô luôn cảm thấy có gì đó sai sai, song lại không nói ra được là sai chỗ nào.
Quả nhiên, chờ Triệu Duyệt nói xong, không khí lại chìm vào sự trầm mặc vi diệu.
Tống Gia Mạt khẽ đẩy đẩy khuỷu tay Trần Tứ: "Không phải anh đã thêm wechat của người ta rồi sao, nói vài câu đi chứ."
"……"
Trần Tứ giương mắt: "Anh không thêm cô ấy."
Tống Gia Mạt: "……Hả? Vậy sao anh lại đồng ý đến đây?"
"Anh cũng không đồng ý đến đây."
Tống Gia Mạt kinh ngạc quay đầu, đưa mắt nhìn Triệu Duyệt.
Triệu Duyệt: "Thật sự đã đồng ý rồi mà, mình xác nhận wechat hai lần rồi!"
Lý Uy bên cạnh ho khan một tiếng, lịch sự nhắc nhở: "Gần đây cậu ấy mới đổi số… Có phải là có hiểu lầm gì không?"
"À đúng rồi," Tống Gia Mạt nhanh chóng phản ứng lại, nói với Triệu Duyệt, "Có phải cậu đã kết bạn nhầm với chủ trước của tài khoản này rồi hay không?"
"Có thể người này vẫn chưa hủy liên kết, anh mình không thể đổi lại được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!