Chương 28: (Vô Đề)

Editor: Lục Trà Chanh Dây

—— Cõng cô?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tống Gia Mạt còn chưa kịp phản ứng, ngược lại mọi người lớn tiếng kêu la trước.

"Này ——  phạm quy phạm quy, sao có thể như vậy chứ?!"

"Tôi mặc kệ! Tôi cũng muốn được cõng, dì cả của tôi cũng đến rồi!"

"Cậu muốn cái rắm, trước tiên cậu đi làm phẫu thuật chuyển giới đi."

"Không được, tôi phải gọi điện thoại cho mẹ tôi."

"Cái gì?"

"Xem tôi còn có người anh trai lưu lạc dân gian nào không."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"..."

Tống Gia Mạt đứng chỗ đó, nhất thời quên mất cử động, cho đến lúc Doãn Băng Lộ đẩy cô một cái: "Lên đi chứ."

"Hả?"

Doãn Băng Lộ: "Anh cậu ngồi xổm rất lâu rồi đó, nhanh lên đi chứ, lề mề gì đấy."

Cô máy móc nâng cánh tay lên, vòng lên bả vai anh, Trần Tứ hơi dùng chút lực, cô được cõng bay lên.

Hai chân đung đưa, cảm xúc trong tay chân thật, Tống Gia Mạt mơ mơ màng màng, nhận ra được bất thường.

Cô nhỏ giọng nói: "Không cần cõng em, tự em có thể đi."

Rất rõ ràng, Trần Tứ gạt bỏ lý do từ chối của cô.

"Em có thể đi? Là ai tháng trước đau đến mức chết đi sống lại trên giường?"

...

Cô mím mím môi, cũng không biết nên nói gì, cho đến cuối cùng, chỉ có thể tiếp tục nhỏ giọng kiên định, giống như tìm cho mình luận chứng động viên tinh thần:

"Em rất kiên cường."

Trần Tứ thoải mái cười ra tiếng, ý tứ không rõ nói:

"Là rất nuông chiều."

"..."

Chúng ta nói cùng đề tài sao...

Có lực cản của nước, Trần Tứ không có cách nào đi quá nhanh, giống như mang cô đi tản bộ, đi qua từng ngọn đèn đường lúc sáng lúc tối.

Hình bóng hai người bị gợn sóng trong nước nghiền nát, hòa tan vào màn đêm mênh mông.

Rất lâu sau khi bọn họ rời đi, Lý Uy như còn có điều suy nghĩ đứng tại chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!