Editor: Lục Trà Chanh Dây
Sau khi Tống Gia Mạt nói xong, thế giới yên tĩnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó cô mới ý thức được, vừa rồi kết cuộc mình đã buột miệng nói ra cái gì.
Cô, nói với, Trần Tứ.
Đồ lót này, quá nhỏ.
Em, mặc, không được............
Có thể làm như không nghe thấy được không, xin anh!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi dừng như vậy hai giây, thiếu niên giật giật đưa ngón tay vào, thấp giọng nói: "... Được."
Tống Gia Mạt: "..."
Anh trả lời cái rắm á!
Cô hận không thể tiêu diệt mình tại chỗ, cũng không thể nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa.
Như vậy có thể không cần đối mặt với Trần Tứ, haha.
Không bao lâu, một cái áo ngực màu hồng lại từ từ đưa vào lần nữa.
Không đúng, không phải một cái.
Ba cái, Trần Tứ đưa cho cô ba cái mới mua, tất cả đều được lấy tới.
"Cái này đủ lớn chưa?"
Đủ rồi... Đủ rồi...
Xin anh... im miệng đi...
Ngày mai em sẽ chuyển lên Sao Hỏa ở...
Tống Gia Mạt căng da đầu thay quần áo xong, lại ở trong phòng tắm lề mề một lát, lúc này mới đi ra.
Xem ra Trần Tứ đang đợi cô, hơi dựa vào cạnh cửa, thấy cô thay quần áo xong, mới mở cửa phòng.
Lý Uy: "Suýt nữa thì tôi chết ngạt bên trong đấy, hì hì."
"..."
Lý Uy ra bên ngoài chọn đĩa một lúc, lại vào phòng Trần Tứ chơi game.
Lờ mờ nghe bối cảnh âm thanh trò chơi, Tống Gia Mạt chầm rì rì sấy khô tóc, đầu óc trống rỗng, đã chết lặng rồi.
Thậm chí cảm thấy bộ ngực này cũng không thuộc về mình nữa.
Trong phòng bếp truyền tới âm thanh, là dì đang rửa trái cây, tiếp đãi khách.
Tống Gia Mạt đến trộm một quả lê, thấy trong tủ lạnh có trái vải, lại nói: "Lát nữa để lại mấy trái vải nha dì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!