Ngày hôm sau, Tống Gia Mạt thức dậy rất sớm.
Cô vừa kéo cửa ra, đã nhìn thấy Trần Tứ đứng ở cửa phòng cô, hình như đang chuẩn bị kêu cô dậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Gia Mạt xoa xoa đầu, lập tức đi về phía trước.
Cô vừa rửa mặt xong, trong không khí mang theo hương thơm hoa nhài thoang thoảng.
Trong phòng bếp, dì Giang hỏi: "Sáng nay ăn phở bò được chứ?"
"Được ạ ――" Tống Gia Mạt đi đến trước tủ lạnh, "Dì nhớ thái thịt bò ra nhỏ một chút nha."
Cô mở tủ lạnh ra, theo thường lệ muốn lấy chai sữa chua.
Kết quả không biết như thế nào, sữa chua bị để ở chỗ rất cao, cô nhón chân cũng với không tới.
Rất nhanh, phía sau bị bao phủ bởi mùi hương lá bạc hà mát lạnh, là Trần Tứ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh duỗi tay chọn chai sữa chua yến mạch đào vàng, cánh tay giơ lên cao, đặt ở trước mặt cô.
Là muốn cho cô.
Nhưng Tống Gia Mạt làm như không nhìn thấy, vẫn cố gắng bám vào ngăn tủ lạnh, cuối cùng cũng thuận lợi lấy được một chai.
Sau đó hơi cong eo một chút, luồn xuống cánh tay anh ra ngoài.
Trần Tứ: "……"
Anh hơi chau mày.
Đứa con trai khác cho cô nước, cô lập tức nhảy dựng lên giành.
Anh lấy sữa chua cho cô, cô lại như vậy?
Tống Gia Mạt ngồi cạnh bàn, nhấp non nửa ngụm, bên môi dính lại chút vệt sữa.
Trần Tứ mở miệng, đang muốn nhắc nhở ――
Cô đã làm trước anh một bước, rút tờ giấy, lau sạch.
……
Thức dậy năm phút, toàn bộ quá trình đều không nói chuyện.
Rất nhanh, dì Giang bưng hai bát phở lên.
Tống Gia Mạt cũng vô cùng yên tĩnh, không nói nhiều một lời nào, cúi đầu chậm rãi ăn.
Ngừng một chút, Trần Tứ mở miệng: "Tống Gia Mạt."
Cô ngẩng đầu, không nói chuyện, chỉ hơi hơi chớp mắt, tỏ vẻ bản thân mình nghe thấy rồi.
―― Cùng với biểu cảm tối hôm qua của anh giống nhau như đúc.
"……"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!