Chương 15: (Vô Đề)

Cô quên mất đã trả lời ra sao, bị Trần Tứ đuổi về ngủ như thế nào.

Cả một đêm kia, Tống Gia Mạt đều mơ mơ hồ hồ, chạm vào gối thì lập tức chìm vào giấc ngủ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thức dậy, lại là một ngày mặt trời rực rỡ.

Bắc Thành rất lớn, cho dù ở gần khu thương mại, nhưng đến trường học vẫn phải mất hai mươi phút đi xe.

Xe bus sáng hôm nay rất vắng, cô chọn một vị trí dựa vào cửa sổ rồi ngồi xuống, sữa chua trong tay cô trượt một cái, đột nhiên che miệng lại.

"Em đứng thứ 8 cả khối??"

Trần Tứ: "……"

"Cung phản xạ của em lại dài thêm một chút rồi à?"

Lượng tin tức của chuyện này quá lớn, tới bây giờ cô mới hoàn toàn tiêu hóa xong.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Em thật trâu bò, em quá trâu bò rồi." Tống Gia Mạt khó có thể tin được, nói, "Chỉ vẻn vẹn một tháng, hoàn thành việc lột xác 27 hạng, đây là gì? Phá kén hóa bướm, thiên phú dị bẩm chẳng qua cũng là như vậy nhỉ?"

Cô nhìn về phía Trần Tứ: "Trên đời vốn không có Ultraman, em chính là kỳ tích tái hiện."

"……"

Trần Tứ lười để ý đến cô, ngửa đầu uống nước.

Nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, một bà cụ ngồi ở phía trước không khỏi quay đầu lại:

"Cô gái nhỏ, cháu học ở trường nào vậy?"

"Lục Trung ạ."

"Bắc Thành Lục Trung? Đó là trường học tốt, hạng 8 cả khối chính là cái này." Bà cụ dựng ngón tay cái lên.

Tống Gia Mạt cảm thấy bà cụ này thật dễ thương, gật gật đầu, phụ họa nói: "Đúng vậy, mỗi ngày cháu đều chăm học khổ luyện," Cô bĩu môi, dìm hàng Trần Tứ đang ở một bên nghe nhạc, "Không giống anh ấy, không học vấn không nghề nghiệp."

"Con trai học tập sẽ kém hơn một chút," Bà cụ nói, "Thành tích của cậu ấy chắc chắn sẽ không đuổi kịp cháu đúng không?"

Tống Gia Mạt suy nghĩ một lát, nói rất chân thành: "Dạ, anh ấy đứng nhất toàn trường ạ."

Bà cụ: "…………"Đến trường học, hết tiết thứ nhất là thời gian giải lao.

Tống Gia Mạt giúp lớp trưởng cùng đi ôm bài thi, lúc đi ngang qua văn phòng tiếng Anh thì nghe thấy giọng nói của Hoàng Hướng San:

"Thưa cô, đây là lúc trước khi chúng em làm vệ sinh, chậu hoa được đặt ở chỗ này. Em dọn nó về trước ạ."

Giáo viên chủ nhiệm lớp 5 là giáo viên tiếng Anh, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục viết giáo án.

"Được."

Động tác của Hoàng Hướng San rất cẩn thận, bàn tay chuyển đến phía dưới chậu hoa, nâng cả cái chậu hoa lên.

Sau khi xác nhận xong gì đó, cô ta không khỏi cong môi, vội vàng đi ra khỏi văn phòng.

……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!