Một giây rơi xuống nước, Tống Gia Mạt nảy ra một ý nghĩ hoang đường:
Không phải nói chứ, bên này còn rất mát mẻ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bắc Thành từ trước tới nay vẫn luôn khô nóng, đêm tối tháng 9 sâu bọ cũng nhiều, lúc cả người chìm vào trong nước, cảm giác thế giới đều yên tĩnh lại, cảm giác độ ấm cơ thể cũng hạ xuống rất nhiều.
Cô nên tận hưởng sự thoải mái dễ chịu này —— Nếu như cô biết bơi.
Rất nhanh Tống Gia Mạt đã rối loạn chân tay, bắt đầu gắng sức quẫy đạp, cho dù tiếng nước ào ào bên tai, nhưng cô vẫn nghe thấy rõ tiếng thở dài không nói nên lời của Trần Tứ.
Có cái gì mà không nói nên lời! Nếu không phải anh dọa cô sợ thì cô cũng đâu đến nỗi ở đây chứ!
Trần Tứ xoay người, ngồi ở bên cạnh hồ vớt cô lên, nhưng thiếu nữ quẫy đạp quá dữ dội, chỉ mới trong chốc lát, cũng đã lôi kéo anh xuống.
Thật không dễ dàng mới tìm được thăng bằng, bàn tay cô không cẩn thận buông lỏng ra, cái nắp viết đầy "lời cầu nguyện" trôi ra ngoài, cô vội vàng vung hai tay bắt đầu vớt, sợ bị anh nhìn thấy.
Rất nhanh, thiếu niên mở miệng ngăn lại: "Tống Gia Mạt, buông tay."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vẻ mặt cô anh dũng hy sinh.
"Vậy không bằng anh để em đi chết đi."
Bị anh nhìn thấy được hói đầu còn có cả đời không lấy được vợ, cùng với bị chết đuối ở đây thì có cái gì khác nhau?
"……"
"Buông tay."
"Không."
"Còn không buông tay nữa là quần anh sẽ bị em túm tuột đấy"
"……"
Giống như đụng phải củ khoai lang nóng bỏng tay nào đó, cô vội vàng dịch tay ra.
Lại híp mắt cẩn thận tìm kiếm, lúc này mới lại lần nữa nắm cái nắp vào trong lòng bàn tay, gắt gao nắm chặt.
Trần Tứ căn bản không thèm để ý cô đang vội vàng việc gì, chỉ là từ trong nước xách cô lên, lại giũ giũ, lúc này mới mang về nhà.
Tống Gia Mạt: "……"
Cô là chó sao?
Sau khi về đến nhà cô vội vàng đi tắm rửa, tiếng nước trong phòng của Trần Tứ cũng đồng thời vang lên, nữ sinh tắm rửa luôn lâu hơn một chút, chờ đến khi cô ra tới, Trần Tứ đã ngồi trên sô pha rồi.
Cô để đầu tóc ẩm ướt lại bận rộn một lúc, nhưng điều hòa ở trong khách mở thấp, Trần Tứ rất nhanh đưa máy sấy qua.
"Sấy khô rồi lại chơi."
Cô bị sự xuất hiện đột ngột của anh dọa sợ một trận, còn đang nhét bông vào trong con gấu bông, Trần Tứ nhìn một cái, có lẽ cô cũng nghe không lọt lỗ tai, tìm một cái phích cắm rồi mở máy sấy tóc lên.
Rất nhanh, Tống Gia Mạt đã cảm thấy trên đỉnh đầu có nhiều hơn một đôi tay, thiếu niên mở tốc độ gió đến mức lớn nhất, động tác cũng không dịu dàng một chút nào, không hề theo quy tắc nào, tùy ý tạo kiểu.
Cô nghi ngờ bản thân mình sẽ bị anh sấy thành Kim Mao Sư Vương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!