8
Ngoài miệng thì khúm núm nhưng trong lòng lại đang lên kế hoạch xem phải làm thế nào để dồn tôi và ba mẹ tôi vào đường chết.
Thấy tôi không nói lời nào, Chu Dương càng thêm hào hứng:
"Em đến quán bar chọn người mẫu nam không phải là để chọc giận anh, ép anh làm lành với em sao! Em có thể đổi cái tính đại tiểu thư này được không? Trừ anh ra thì có ai nhịn được em?"
"Không nhịn được thì từ hôn đi!"
Tôi lạnh lùng bỏ lại một câu rồi lên tầng trở về phòng.
Sau đó Chu Dương tức giận bỏ đi.
Lúc ăn tối, trong nhà chỉ có tôi và Từ Tĩnh.
Hai mắt cô ta sưng húp, miễn cưỡng mỉm cười nói:
"Tri Ý, Chu Dương thật sự rất thích em! Em đối xử với anh ấy như vậy mà anh ấy cũng không nghĩ tới chuyện từ hôn."
"Đó là bởi vì anh ta đê tiện."
Tôi chậm rãi đút cơm vào miệng.
"Chị họ, đêm đó chị để đồ trong khách sạn, chia sẻ cho tôi tí nhỉ."
Tôi biết cô ta đã để hương thôi tình trong phòng từ trước.
Nếu không… Trì Nghịch sẽ không mất khống chế như vậy.
Tuy rằng bộ dáng mất khống chế của anh rất đáng yêu.
Từ Tĩnh còn muốn giảo biện gì đó nhưng bị nụ cười của tôi cắt ngang.
"Đưa cho tôi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!"
Lúc này ngay cả yếu ớt Từ Tĩnh cũng không giả bộ nổi nữa, vừa sợ vừa nhìn về phía tôi.
Thu Vũ Miên Miên
"Trình Tri Ý, rốt cuộc em muốn làm gì?"
Tôi thở dài.
"Thật tiếc cho chị họ!"
"Nếu như chị thật sự mang thai con của Chu Dương, còn sợ anh ta sẽ không cưới chị sao?"
Kiếp trước thực sự Từ Tĩnh đã mang thai, sau đó hợp tác với Chu Dương phá hủy sản nghiệp nhà họ Trình.
Cô ta ảo tưởng mình sẽ trở thành bà Chu, nhưng không ngờ sau đó lại mất đi sự che chở của nhà họ Trình, mọi sự dịu dàng, săn sóc của cô ở trong mắt Chu Dương trở nên không đáng một đồng.
Chu Dương như phát điên muốn kết hôn với tôi.
Ngày kết hôn, Từ Tĩnh cầm d.a. o gọt hoa quả lao tới.
Trong lúc hỗn loạn, tôi tốt bụng đẩy Chu Dương một cái.
Vừa vặn khiến anh ta đụng phải lưỡi dao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!