18
Từ Tĩnh mang thai con của Chu Dương.
Nhưng nhà họ Chu lại không chịu cho cô ta vào cửa.
Nó hoàn toàn giống với kiếp trước, cô ta có ý định làm sụp đổ nhà họ Trình để lấy lòng ba mẹ Chu Dương.
Nhưng đời này tôi đã nhắc nhở ba mẹ từ sớm, chân trước Từ Tĩnh vừa mới cầm văn kiện công ty, chân sau cảnh sát đã bắt cô ta ngay tại nhà họ Chu.
Vì tội đánh cắp bí mật công ty, Từ Tĩnh bị kết án ba năm tù giam.
Người nhà họ Chu đương nhiên không muốn quan tâm cô ta nữa, nhưng Từ Tĩnh lại đang mang thai con của Chu Dương.
Có được sự bảo đảm này, cô ta ở trong tù cũng coi như thoải mái.
Nhiều lần Chu Dương tới cửa muốn hợp lại với tội nhưng bị ba mẹ tôi đuổi ra ngoài.
Anh ta không muốn thừa nhận sự tồn tại của đứa bé trong bụng Từ Tĩnh nên buồn bực đi đua xe với người khác.
Nhưng không ngờ dây phanh bị người ta động tay động chân, cả Chu Dương và xe đều lao xuống chân núi.
Tuy rằng mạng vẫn còn nhưng chỗ kia lại bị thương, không còn khả năng sinh sản nữa.
Vì thế nhà họ Chu phải trông cậy vào đứa bé trong bụng Từ Tĩnh.
Bọn họ đã lén tìm người giám định qua, đó là một bé trai.
Nhưng cuối cùng đứa bé không giữ được.
Từ Tĩnh ỷ vào bụng mình mà hoành hành ngang ngược trong ngục giam khiến nhiều người ở đây nhìn không vừa mắt.
Đứa bé mất đi, giá trị duy nhất của cô ta cũng không còn.
Nhà họ Chu vứt bỏ cô ta như rác rưởi.
Từ Tĩnh viết rất nhiều phong thư gửi tới nhà họ Trình.
Nhưng thư còn chưa đưa đến tay ba mẹ, tôi đã dặn người giúp việc ném vào thùng rác.
Trì Nghịch mở một công ty.
Hằng ngày anh không đi bày sạp bán bánh rán như trước nữa.
Tôi hỏi anh vì sao.
Anh nói nó có mùi.
Vậy thì sao?
Anh đỏ tai không nói lời nào.
Buổi tối nhân lúc anh đang tắm rửa, tôi mặt dày nhìn lén nhật ký.
Chàng trai trong nhật ký quá thành thật.
[Trên người mình có mùi, không thể để đại tiểu thư hôn môi được.]
Xem xong tôi lặng lẽ cất cuốn nhật ký.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!