Chương 8: Sinh con gái

Yết hầu vẫn còn lưu lại cảm giác bị gặm nhấm ươn ướt. Chu Lạc Thạch đưa mu bàn tay quệt ngang, kinh ngạc nhìn chằm chằm người trước mặt.

Bryan hoảng hốt kêu thêm mấy tiếng:"Gâu gâu gâu gâu gâu?"

Chu Lạc Thạch: "......"

Hắn cảnh cáo: "Không được tùy tiện cắn người, nghe rõ chưa?"

Bryan thở phào nhẹ nhõm, gật đầu lia lịa như trống bỏi. Sợ bị tịch thu mất "quyền sử dụng đùi", cậu lập tức điều chỉnh tư thế, hai bên đầu gối kẹp chặt eo và hông đối phương, ngồi thật vững để không bị hất lần nữa.

"Đừng có áp sát như thế." Chu Lạc Thạch đẩy đầu gối cậu ra.

Bryan ngoan ngoãn "Dạ" một tiếng, tiếp tục giúp hắn mát xa. Họ ngồi tại góc khuất nhất, đằng sau là đám bạn đang chơi xúc xắc và hát karaoke. Thành ra, nơi đây giống hệt một thế giới bí mật chỉ thuộc về hai người.

"Anh ơi, sao anh không muốn yêu đương?" Dưới bầu không khí này, Bryan cũng bạo dạn hơn hẳn.

Chu Lạc Thạch nhắm mắt, lười biếng tựa vào sofa: "Có cái đuôi ngàn cân như em kè kè bên cạnh suốt thì yêu đương kiểu gì?"

"Trộm... chai dầu là sao? Em có ăn cắp gì đâu?"

(Chú thích: Chu Lạc Thạch dùng thành ngữ . Nghĩa đen là " chai dầu bị kéo lê" ( – chai dầu), nghĩa bóng là con riêng của vợ hoặc gánh nặng. Bryan nghe nhầm "

" (kéo, lôi) thành "

" (ăn trộm).

Hắn mò điện thoại trong túi quần, mở phần mềm dịch, gõ vài chữ rồi chìa cho em trai xem.

"Oil bottle?" MặtBryan hiện lên một loạt dấu chấm hỏi???

Chu Lạc Thạch đổi app khác, lại đưa màn hình về phía cậu.

"Child of a previous marriage living with the family of the second husband..." Bryan đọc dòng phiên dịch mà vẫn chưa hiểu mô tê gì. "I'm not."

Thanh niên cau mày, hoàn toàn bó tay với mấy con app dịch thuật ngớ ngẩn này. Nhưng hắn cũng không muốn giải thích mấy thành ngữ tiếng lóng Trung Quốc ngay trong KTV, bèn đáp. "Dù sao cũng không phải từ gì hay ho."

Bryan hơi tủi thân: "Nhưng em đâu có trộm dầu."

Để chứng minh giá trị của bản thân, cậu cầm chiếc áo khoác vẫn ôm trong lòng lên đắp cho anh trai: "Chắn gió cho anh nè."

Chu Lạc Thạch vừa tận hưởng dịch vụ chăm sóc tận nơi của em trai, vừa rút một tờ giấy gấp gọn cùng một cây bút trong túi quần ra. Hắn tìm đến câu "Trước 11 tuổi, phải học cách quan tâm đ ến cha mẹ và anh trai" giữa những con chữ chi chít trong bản kế hoạch giáo dục, nhẹ nhàng đánh dấu tích ở cuối câu.

Trong không gian ồn ào đinh tai nhức óc, muốn nói chuyện phải kề thật gần vào nhau. Bryan tranh thủ cơ hội thân mật ngàm năm có một này, gợi chuyện. "Anh, bước tiếp theo anh định làm gì?"

"Thi đại học."

"Học xong đại học thì sao?"

Chu Lạc Thạch ngẫm nghĩ một lúc: "Chắc là kết hôn, sau đó sinh con. Trai gái gì cũng được. À không, con gái đi, anh thích tết tóc cho người khác."

Bryan ngơ ngác nhìn hắn.

"Sao thế?"

Những lời vừa rồi như sét đánh ngang tai, Bryan khó khăn hỏi: "Anh kết hôn rồi, vậy em phải làm sao?"

Chu Lạc Thạch nhìn ai kia bằng ánh mắt kỳ quái: "Làm sao là làm sao?"

Đầu óc Bryan trống rỗng: "I..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!