Cao Lôi Hoa đem Ivan từ trong biển lửa ra, sau đó dẫn hắn ra một góc thì thầm vào tai hắn cái gì đó.
Đám người Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên bọn họ cũng không biết rốt cuộc Cao Lôi Hoa đã nói với Ivan cái gì. Bọn họ chỉ thấy một lúc sau, Cao Lôi vỗ vỗ vai Ivan.
Trên mặt Ivan lộ ra vẻ vui mừng, rồi cứ gật đầu tắp lự. Bộ dáng này, khiến đám nhỏ nhớ tới giống chó mà Cao Lôi Hoa đã từng nói.
Vẻ mặt Cao Lôi Hoa cũng khá vui vẻ, rồi lại tiếp tục vỗ mạnh vai của Ivan.
Ivan gật đầu, sau đó cúi đầu, chìa về phía Cao Lôi Hoa.
Cuối cùng, trước ánh mắt kinh ngạc của đám trẻ, Cao Lôi Hoa giơ tay nện mạnh xuống đầu Ivan.
Bịch! Ivan trúng một đạp của Cao Lôi Hoa làm cho hôn mê ngay lập tức.
- A.
Vương tử Ivan kêu lên, sau đó ngã ra phía sau. Trước khi ngã xuống, đám người Nguyệt Sư còn thấy khóe miệng Ivan lộ ra nụ cười hạnh phúc!
- Điên cha nó rồi, tự mình giơ đầu ra cho người ta đánh một quyền, vậy mà còn cười ngọt ngào như vậy.
Saga nhìn Ivan nói:
- Cái tên vương tử Ivan này chẳng lẽ có bệnh rồi! Hay là thích chịu ngược đãi?
Tra Lý và Nguyệt Sư ở bên cạnh cũng gật đầu lia lịa, tỏ vè tán đồng với những lời của Saga.
Xong xuôi mọi việc, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng vỗ tay, rồi tiện tay tìm một khối thi thể bị đốt cháy đến mức không thể nhận ra trên mặt đất ném về phía Ivan. Cuối cùng lại bày ra một tầng kết giới nhỏ bao quanh người Ivan, để phòng ngừa lửa làm hắn bị thương.
Mọi việc kết thúc, Cao Lôi Hoa hài lòng gật đầu. Sau đó đi về phía đám trẻ.
- Ba, ba dùng ma pháp gì với hắn vậy? Vì sao hắn không những giơ đầu cho ba đánh, mà bị đánh xong lại còn cười như vậy?
Saga chỉ Ivan hỏi.
- Không làm cái gì.
Cao Lôi Hoa cười ha hả nói:
- Ta chỉ nói với hắn, ta có thể giúp hắn giải quyết đại ca hắn, để hắn lên làm thái tử Quang Minh đế quốc. Chẳng qua, ta muốn hắn nghĩ ra một cái cớ hoàn mỹ về cái chết của đại ca hắn. Để tránh cho cái chết của đại ca hắn có quan hệ với chúng ta.
- Sau đó thế nào?
Saga hỏi.
- Sau đó? Sau đó hắn kêu ta đánh ngất hắn, rồi ném một khối thi thể đầy đủ bên cạnh hắn.
Cao Lôi Hoa cười ha hả:
- Chuyện tiếp theo là của hắn. Dù sao ta chỉ muốn hắn đừng để việc này liên lụy đến chúng ta mà thôi.
- Như vậy thôi sao?
Saga nghi hoặc hỏi.
- Chỉ như thế thôi.
Cao Lôi Hoa cười vui, nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời nói:
- Cũng không còn sớm lắm. Chúng ta về nhà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!