Về phần danh hào Xe Thần của Trần đại thiếu, khục khục… Thực sự là danh hào sao? Ai tin tưởng? Hữu dụng sao?
– Các ngươi muốn đua xe cùng bổn thiếu gia, vừa vặn bổn thiếu gia ta gần đây có chút hứng thú…
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, nói ra:
– Trước khi bắt đầu đua xe, chúng ta nên nói chuyện điều kiện đúng không?
Trần Thanh Đế đã đem ngọc bội của Lữ Hậu Tích thành chính mình, nếu như có thể thông qua đua xe lấy tới tay, vậy thì có thể giảm bớt rất nhiều chuyện.
– Điều kiện? A, đó là đương nhiên.
Lữ Hậu Tích mỉm cười, nói ra:
– Không biết, Trần đại thiếu ngươi ý định đánh bạc như thế nào?
– Đánh bạc như thế nào? Về phần đánh bạc như thế nào, vậy thì phải…
Hai mắt Trần Thanh Đế tỏa ánh sáng, thản nhiên nói:
– Vậy thì phải nhìn các ngươi có bao nhiêu tiền mặt rồi, nếu như quá ít, bổn thiếu gia không có hứng thú.
– Trần đại thiếu, không biết 1500 vạn tiền mặt phải chăng đã đủ?
Trong hai tròng mắt của Lữ Hậu Tích hiện lên một đạo hàn mang, trên mặt lại bảo trì dáng tươi cười.
Nếu như không phải nhiệm vụ tại thân, Lữ Hậu Tích hắn nơi nào sẽ cùng Trần Thanh Đế nói nhiều như vậy.
So sánh với Trần Thanh Đế, Lữ Hậu Tích là tiểu hoàn khố không sai, bất quá, tiểu hoàn khố Lữ Hậu Tích này cho tới bây giờ vẫn luôn xem thường Trần Thanh Đế, còn phi thường khinh bỉ.
Ở Lữ Hậu Tích xem ra, hắn là một ăn chơi thiếu gia có đầu óc, thông minh, mà Trần đại thiếu là một bao cỏ, toàn bộ ỷ vào Trần gia sau lưng mà thôi.
– 1500 vạn?
Dựa vào, cái này cũng quá ít một chút? Bất quá được rồi, con ruồi cũng là thịt, ít thì lấy ít. Ân, bổn thiếu gia lấy 500 vạn đánh bạc 1500 vạn của ngươi.
Trần Thanh Đế như rất là tham tiền nhìn Lữ Hậu Tích, nhắc nhở:
– Chúng ta cần phải nói trước, bổn thiếu gia thắng, 1500 vạn kia của ngươi sẽ là của ta.
– Đó là đương nhiên.
Trong nội tâm Lữ Hậu Tích cười lạnh không thôi, nói ra:
– Nếu như Trần đại thiếu thua, 500 vạn kia của Trần đại thiếu sẽ thành của ta.
– Thua?
Trần Thanh Đế hừ nhẹ hai tiếng, rất là khinh thường nói:
– Bổn thiếu gia thất bại? Hừ hừ, bổn thiếu gia là Xe Thần, Xe Thần há có thể thua?
– Xe Thần? Không tệ, Trần đại thiếu là Xe Thần.
Khóe miệng Lữ Hậu Tích co giật thoáng một phát, nói ra:
– Trần đại thiếu, chúng ta chừng nào thì bắt đầu?
Xe Thần?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!