Chương 26: Tiểu Muội Là Mấu Chốt (2)

Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng:

– Đáng tiếc, hiện tại ta không có bất kỳ chứng cớ nào có thể chứng minh, cho dù ta nói ra, cũng không có ai sẽ tin tưởng, hơn nữa, cả hai đều là huynh đệ ruột thịt, tại sao hắn lại làm như vậy, vì tài sản thừa kế sao.

Nếu quả thật vì vậy mà nói, hắn còn tán tận thiên lương hơn tên Trần Thanh Đế trước kia.

Những năm này Trần Phong Nhiên biểu hiện không chê vào đâu được, tuyệt đối là một quai bảo bảo nghe lời điển hình. Thử nghĩ thoáng một phát, chẳng lẽ sẽ có người tin tưởng một người cặn bã, mà đi hoài nghi một quai bảo bảo sao?

Thanh danh của Trần đại thiếu thật sự là quá cặn bả a.

– Dùng tu vi Luyện Khí tầng một, muốn giết Trần Phong Nhiên dễ như trở bàn tay.

Trên mặt Trần Thanh Đế tràn đầy tự tin:

– Coi như là làm được thần không biết quỷ, cũng không phải là sự tình không được, quyết định không có bất luận kẻ nào hoài nghi đến trên đầu của ta.

Trần Phong Nhiên dùng Trần Thanh Đế như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Trần Thanh Đế lại là một siêu cấp củi mục, cho dù Trần Phong Nhiên đột nhiên bị giết, ai sẽ hoài nghi đến trên người Trần Thanh Đế?

Có tiếng xấu, cũng là có chỗ tốt của tiếng xấu đấy.

– Bất quá…

Hai con ngươi của Trần Thanh Đế hiện lên một đạo âm độc chi sắc:

– Như thế liền giết hắn đi, thật sự là quá tiện nghi hắn rồi, hắn nhiều lần tính kế, không coi trọng thủ túc, quyết đưa huynh đệ vào chỗ chết, hơn nữa ta cũng chẳng phải là anh của hắn.

– Lại để cho hắn lộ ra nguyên hình, đó mới có ý tứ, mới có thể giải hận.

Ánh mắt Trần Thanh Đế quét qua, lướt qua trên người Trần Hương Hương ở dưới lầu, trong lòng thầm nghĩ:

– Tam muội, Trần Hương Hương là mấu chốt…

Muốn dùng vũ lực diệt trừ Trần Phong Nhiên, Trần Thanh Đế là có thể đơn giản làm được, bất quá, hắn lại không thể khinh địch tiện nghi Trần Phong Nhiên như vậy, đây không phải tính cách của Trần Thanh Đế.

Chỉ là không muốn dùng vũ lực giết Trần Phong Nhiên, vạch trần mặt nạ che mặt của Trần Phong Nhiên, để cho hắn lộ ra diện mục dữ tợn chân thật, hiển nhiên không có dễ dàng như vậy, có thể nói là phi thường khó.

Dù sao, hiện tại Trần Phong Nhiên ở Trần gia có thể nó là phi thường được hoan nghênh, mà vị trí kế thừa của Trần Thanh Đế, ẩn ẩn cũng có xu thế bị Trần Phong Nhiên kéo qua.

Nếu như không phải Trần lão gia tử một mực che chở Trần Thanh Đế, quyền kế thừa của Trần Thanh Đế đã sớm đổi chủ. Hết cách rồi, thanh danh củaTrần Thanh Đế thật sự là quá rác rưởi, quả thực là tên xấu rõ ràng.

Thanh danh của Trần Thanh Đế thối, thối không ngửi được, là vịn không dậy nổi a, mà Trần Phong Nhiên lại rất được xem trọng. Dùng thanh danh của Trần Thanh Đế như thế, muốn lật đổ Trần Phong Nhiên, nói dễ vậy sao?

Cho nên, Trần Thanh Đế cần mượn lực, mà cái lực này, là Trần Hương Hương.

Trần Hương Hương là người mà Trần đại thiếu tội ác chồng chất, tên xấu rõ ràng, lấn nam bá nữ, chuyện xấu làm tuyệt, cũng không dám trêu chọc a.

Đây là vi sao?

Còn không phải bởi vì, phụ thân của Trần đại thiếu Trần Chấn Hoa cho là mình đối với Trần Hương Hương thua thiệt quá nhiều, muốn đền bù, cho nên đối với Trần Hương Hương phi thường sủng ái, tín nhiệm.

Người khác tín nhiệm!

Hiện tại đúng là đồ vật thiếu thốn nhất của Trần Thanh Đế, mà Trần Hương Hương đã có. Nếu như, lại để cho Trần Hương Hương đến vạch trần Trần Phong Nhiên, kéo mặt nạ giả nhân giả nghĩa kia xuống, còn có ai sẽ hoài nghi?

Bất quá, muốn lôi kéo Trần Hương Hương tới, nhất định trước phải giải trừ hiểu lầm, chứng minh chuyện trước kia không phải Trần đại thiếu gây nên, mà là bị hãm hại.

Giải trừ hiểu lầm, nói dễ dàng, chính thức muốn làm được, rất khó a.

– Khá tốt đây hết thảy, thật không phải là tên khốn kia làm, bằng không thì…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!