Ở chỗ sâu trong hai con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang, hắn đã có thể xác định, vũng hố này cùng Trần Phong Nhiên thoát không được quan hệ.
Dùng chỉ số thông minh của Trần Phong Nhiên, không có khả năng không phát hiện được ẩn tình trong đó, nhưng mà, Trần Phong Nhiên lại không có nói ra, chỉ là toàn lực ủng hộ.
Hơn nữa, Trần Phong Nhiên từ nhỏ đến lớn, biểu hiện ra đều dùng Trần Thanh Đế như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, tất cả đều nghe theo Trần Thanh Đế. Lúc này đây, cho dù thực xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không có người hoài nghi đến trên người Trần Phong Nhiên.
Chỉ là làm cho Trần Thanh Đế khó hiểu chính là, Trần Phong Nhiên là như thế nào cùng hai huynh đệ Lữ Hậu Tích và Lữ Bạc Phát lăn lộn đến cùng một chỗ?
Vì sao hai huynh đệ bọn hắn lại nghe lệnh Trần Phong Nhiên?
– Trần đại thiếu, ta biết ngay, ngươi tuyệt đối sẽ không thấy chết mà không cứu, ngươi quả thực chính là anh ruột của ta oa…
Viên Cầu vừa nghe đến Trần Thanh Đế đáp ứng, lập tức là rơi lệ đầy mặt, giang hai cánh tay, muốn đến ôm Trần Thanh Đế.
– Lăn, đừng làm ta buồn nôn.
Trần Thanh Đế đối mặt một viên thịt muốn ôm, lập tức bị dọa hoảng sợ, liên tục né tránh. Sau khi tránh thoát, Trần Thanh Đế nhìn Viên Cầu nói:
– Viên đại thiếu, ngươi hỏi một chút, để hôm nào có được hay không? Hiện tại ta không có tiền.
Trong vòng tròn nhỏ của bọn hắn, có một quy củ không thành danh, đó chính là chỉ đánh bạc tiền mặt, không thu chi phiếu. Nếu như không phải chỉ đánh bạc tiền mặt, Viên Cầu cũng sẽ không thế chấp tài sản.
Tiền mặt, đại lượng tiền mặt, mới có thể kích thích thần kinh người.
– Ngươi muốn tiền mặt gì nữa? Chỉ cần ngươi đi, thi đấu một hồi, sự tình tựu sẽ giải quyết a.
Viên Cầu lập tức nóng nảy, hiện tại đến đâu kiếm tiền mặt cơ chứ.
– Móa, giải quyết chuyện của ngươi, ta là nửa điểm chỗ tốt cũng không có.
Trần Thanh Đế liếc mắt, nói ra:
– Ta là Xe Thần, đương nhiên muốn thắng một chút rồi.
– Đại ca, ta một mực đều chuẩn bị 500 vạn tiền mặt, tạo điều kiện cho ngươi tùy thời sử dụng, chẳng lẽ ngươi quên sao?
Lúc này, thanh âm Trần Phong Nhiên vang lên.
Thanh âm của Trần Phong Nhiên, đối với Viên Cầu mà nói quả thực là âm thanh của tự nhiên.
– Ân, tốt, vẫn là Phong Nhiên ngươi chu đáo.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, hàn mang trong hai tròng mắt càng lớn, càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng.
Cái này, lại là một lần thăm dò của Trần Thanh Đế đối với Trần Phong Nhiên.
Nếu như người thiết lập ván cục thật là Trần Phong Nhiên, Trần Phong Nhiên thế tất sẽ có chuẩn bị đại lượng tiền mặt, biết được sớm chuẩn bị cho tốt.
Nhưng mà…
Trần Phong Nhiên chỉ chuẩn bị 500 vạn tiền mặt, hết thảy đều không cần nói cũng biết.
Có tâm tính vô tâm, Trần Phong Nhiên lập tức lộ ra chân tướng. Bất quá, dùng hiểu rõ của Trần Phong Nhiên đối với đại ca của hắn Trần Thanh Đế, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng, Trần Thanh Đế sẽ hoài nghi hắn, đi dò xét hắn.
– Phong Nhiên, ngươi đi lấy tiền đi.
Trần Thanh Đế mỉm cười, vẫn là dùng nét mặt ngươi rất hiểu được ta, nhìn xem Trần Phong Nhiên nói.
– Tốt, đại ca.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!