"Mượn dao giết người?" Cô gái kia nghiêng đầu nhìn y, hỏi, Mượn dao người nào?
Tống Triết hơi nheo lại đôi mắt xếch hẹp dài, bên trong ánh sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng xinh đẹp, chỉ nghe y nói một cách vô tư,
"Mượn một con dao — dao vô cùng sắc bén."
Cô gái này tên là Cố Tử Hạm, cùng Tống Triết cũng coi như là thanh mai trúc mã, ông nội của cô và ông nội Tống Trết là đồng đội cũ, thế nhưng nhà cô không noi theo Tống gia, mà là ngược lại theo thương nhân đồng thời mấy năm trước bỏ về phía Nam thành phố X, lúc này mới ít liên lạc.
Nhưng cho dù là như vậy ông nội Tống cũng thật thích cô gái này, hận không thể đem cô gái này nhận làm cháu dâu, mà đoạn thời gian trước xảy ra một loạt chuyện vừa vặn cho ông cơ hội này.
Công ty Cố gia tổng giảm đốc hiện giờ là cha Cố Tử Hạm, việc làm ăn bọn họ là vận chuyển đường biển, thế nhưng đoạn thời gian trước ông phát hiện người trong nhà bọn họ đang mượn cớ vụng trộm cấu kết với bên ngoài vận chuyện thuốc phiện vào nội địa tiêu thụ, ông lập tức tìm người âm thầm thụ thập bằng chứng, đang chuẩn bị đưa bọn họ một lưới bắt hết thì lại thật không ngờ bị phát hiện ngược lại bị bọn họ phái người trực tiếp đâm đến nhập viện, bây giờ còn hôn mê bất tỉnh, mà nhưng người đó cũng đã muốn đem bằng chứng thiêu huỷ, lúc này thừa dịp hỗn loạn tính nuốt trọn Cố gia, Cố gia lúc này chỉ còn lại Cố Tử Hạm và mẹ của cô, bất đắc dĩ mới hướng Tống gia xin trợ giúp, ông nội Tống không nói hai lời lập tức đem sự tình giao cho Tống Triết xử lý, nhưng mà có thể để cho Tống Triết danh chính ngôn thuận tham dự vào chỉ có quan hệ thông gia mà vì để cho đám cười nhìn qua chân thực một chút nên đành phải dựa vào trình tự cơ bản vẫn thường làm, bao gồm cả tờ giấy hôn thú là thật.
Tống Triết biết đây là ông nội Cố muốn đem Tử Hạm tiến vào Tống gia, liền mặt không biểu tình mà ưng thuận, không có biểu hiện ra chút bất mãn nào, dù sao y bây giờ còn chưa muốn chống lại ông nội khó chơi nhà y kia, dù sao chỉ cần y và Tử Hạm hai người hiểu rõ chuyện gì xảy ra là được.
Bữa cơm này là ăn ở chỗ Cố gia, cha Cố Tử Hạm là người nhỏ nhất, cho nên đám sói trong miệng y kia chính là cô cùng bác của cô, trước lúc ăn Cố Tử Hạm dựa theo Tống Triết phân phó lôi kéo mẹ của cô vào bếp hỗ trợ, mà hai bác gái của cô thấy thế cũng đi theo vào, lấy danh nghĩa tốt đẹp là phụ giúp, chứ thực ra là lôi kéo các bác gái của cô, trong phòng khác lúc này nhất thời chỉ còn lại có Tống Triết cùng ba người bác của cô.
Cố Tử Hạm mặt lạnh nhìn thoáng qua hai người bác vẻ mặt tươi cười này, cũng không nói lời nào. Lòng người dễ thay đổi, không có bao nhiêu người có thể chống lại sự mê hoặc của vàng bạc, hai người bác của cô có thể không từ việc mua bán thuốc phiện, nhưng vì đạt được tài sản Cố gia liền không quan tâm đến thân tình là cái gì nữa.
Nhưng mà những việc này đều không có vấn đề gì, bởi vì cô tin tưởng Tống Triết.
Tống Triết ngồi trên ghế sa lon, lạnh nhạt nhìn ba người trước mặt y vẫn vẻ mặt mất tự nhiên, mỉm cười không nói.
Một lát sau một người trong đó rốt cục không kiềm chế được vội khụ một tiếng, hỏi,
"Ngài Tống là làm buôn bán gì?"
Tống Triết dáng vẻ tươi cười ấm áp nói,
"Chỉ là làm ăn thông thường, đen trắng gì cũng có."
A? Người nọ thoáng nhíu mày, thực ra thân phận Tống Triết bọn họ đã sớm điều tra được rồi, cũng biết bằng sức lực của bọn họ không có biện pháp gì chống lại y, bởi vậy liền muốn xem thử một chút có thể hay không kéo y nhập bọn, nếu y chỉ nói buôn bán trong sạch như vậy cũng không sao hết, mà bây giờ … Ông ta cười nói,
"Thì ra ngài Tống đây cũng làm việc phi pháp, Tử Hạm không biết chuyển này chứ?"
Tống Triết giống như lơ đãng nhìn thoáng qua phòng bếp, lúc này mới cười nói,
"Tôi nghĩ chỉ cần có thể kiếm tiền làm cái gì cũng giống nhau, quan trọng là … Việc làm ăn này có mang lại lợi ích hay không."
Chuyện kế tiếp toàn bộ như dự đoán của Tống Triết, bọn họ lập tức vội vàng kéo y gia nhập, tốt nhất để cho bọn họ trở thành người trên cùng một thuyền, nguyên nhân bọn họ thăm dò, nếu như bọn họ có Tống Triết làm chỗ dựa vũng chắc liền không còn sợ gì nữa.
Tống Triết cũng đoán không sai, giúp bọn ông tiêu thụ thuốc phiện cho bang hội lớn nhất thành phố X.
Y cười nhạt nói, "Bang hội kia người của tôi chưa quen, nhưng mà nếu sau này sẽ là đồng minh hợp tác vậy thì ra gặp mặt mới tốt, các chú có thể liên lạc với bọn họ, tốt nhất kêu bang hội bọn họ điều toàn bộ người cấp cao tới, tôi nhìn cho tốt, miễn cho sau này gặp mặt xảy ra hiểu lầm gì đó, à, tôi mấy ngày nay phải bận rộn việc hôn lễ phỏng chừng không có thời giờ, như vậy đi, chúng ta năm ngày sau hẹn gặp mặt nhau, về phần thời gian tốt nhất là gần sáng, tôi phải đợi Tử Hạm đang ngủ mới có thể đi ra ngoài."
Bọn họ nghe y vừa nói như vậy lại càng thêm yên tâm, lập tức vui vẻ đồng ý, bữa cơm này cũng ăn trong hoà thuận.
Năm ngày thoáng một cái đã qua, Tống Triết vì để cho bọn họ, cũng vì để cho ông nội tin tưởng vào hôn lễ này, mấy ngày nay vẫn ngủ trong phòng Cố Tử Hạm, hai người từ nhỏ quan hệ rất tốt, như vậy ngủ trên cùng một cái giường cũng không có gánh nặng gì trong lòng.
Cố Tử Hạm tựa vào đầu giường, nhìn Tống Triết đứng dậy chuẩn bị lên đường, hỏi,
"Anh xác định bọn họ sẽ tin tưởng anh thật lòng sao?"
Bọn họ phải tin, Tống Triết khoé môi nhếch lên cười thoải mái,
"Gặp mặt là ở địa bàn của bang hội kia, hơn nữa anh chỉ mang theo hai thủ hạ, bọn họ thế nào không tin? Cho dù không bọn họ cũng không sợ, nhất định sẽ đến đúng giờ."
Cố Tử Hạm không nhịn được nói,
"Vậy anh cẩn thận một chút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!