Mấy người bọn họ rất nhanh đã tới quân doanh, Tống Triết đi tìm Tang tướng quân thảo luận một số vấn đề cuối cùng nên liền đứng dậy tạm biệt, Tả Xuyên Trạch cũng cùng Địch Hàn nói muốn rời đi, Địch Hàn do Tang tướng quân theo dõi nên đối Tống Triết không ra tay được, lúc trong lòng đang phiền muộn lại biết được người này phải rời đi, hơn nữa còn là rời đi cùng người đàn ông gã hận, tàn bạo trong lòng lại tăng thêm một phần, hơn nữa một đêm không ngủ đáy mắt đầy tơ máu, nhìn qua rất kinh khủng.
Tả Xuyên Trạch liếc mắt nhìn gã một chút, để phòng ngừa người này đột nhiên phát điên làm rối loạn kế hoạch của hắn chỉ có thể rộng lòng nhân từ,
"Tôi trở về là muốn chuẩn bị phát triển ngành súng ống đạn dược, nhìn xem có thể hay không cùng nơi này làm chuyện buôn bán."
Địch Hàn hơi sửng sờ, trong nháy mắt trước mắt sáng ngời, thầm nghĩ người này nếu quả thật có thể cùng Tam Giác Vàng hợp tác vậy gã cũng sẽ không lo lắng vì Tống Triết nữa, lòng liền tràn đầy vui mừng nói muốn đi theo cùng, Tả Xuyên Trạch nhún nhún vai tuỳ gã đi.
Vì theo đuổi ý muốn trong lòng bọn họ liền lên trực thăng cùng nhau trở lại Trung Quốc, Tống Triết cùng Tang tướng quân nói xong rồi lúc này liền tạm biệt sau đó đi Trác gia lấy lại hoá đơn để cho người đưa đến Tam Giác Vàng, mà Tả Xuyên Trạch lại vội vàng thu thập tư liệu bắt đầu kế hoạch chiếm đoạt của hắn, mấy người bọn họ liền rất nhanh đã đi.
Tả Xuyên Trạch làm việc hiệu suất rất cao, hắn tỉ mỉ phân tích tư liệu một lần nữa rất nhanh quyết định bắt tay từ nhân viên nội bộ Trác gia, Trác gia là loại thế gia tồn tại gần trăm năm này không phải một sớm một chiều là có thể chiếm, đỡ mất đi một con rối chính bản thân ra tay là biện pháp tốt nhất, bởi vậy hắn liền phái đội trưởng đội cận vệ Vệ Tụng đi cùng người Trác gia có lòng muốn ngồi trên vị trí đương gia nhất nói chuyện hợp tác, mà mình thì đợi ở Phùng Ma chờ tin tức.
Tống Triết đến thành phố X rất nhanh liên hệ Trác gia hẹn thời gian giao hàng, mà trong khoảng thời gian này vừa lúc trong nhà xảy ra một việc, y mất một người em trai họ hàng ở trên biển bị tạc nổ, sinh mệnh đe doạ, y liền trở về đơn giản xử lý một chút, liền trở lại thành phố X vừa vặn đã đến ngày giao hàng.
Người Trác gia ra tiếp đãi y chính là quản lý sự vụ nội bộ cấp cao lớn nhất hiện nay, mấy năm nay gia chủ Trác gia đem buôn bán làm ăn bên ngoài gần như đều giao cho người bên ngoài xử lý, mà bản thân lại ẩn giấu sau màn, nhưng từng chỉ thị truyền xuống cũng vừa nhanh vừa chuẩn, người sáng suốt vừa nhìn cũng biết gia chủ của Trác gia ở sau màn là một người không thể khinh thường.
Tống Triết để cho thủ hạ đi kiểm hàng, mà mình thì cùng người này thương lượng một chút nhóm súng ống giao dịch. Y mỉm cười nhìn người trước mắt, người này có thể được gia chủ Trác gia chọn, năng lực tất nhiên cũng là tương đối xuất chúng, cũng không biết gia chủ Trác gia rốt cuộc là chọn để người này tiếp quản Trác gia hay là lựa chọn để người này phụ giúp con trai vô dụng của mình, dù sao người trong giới đều biết con trai độc nhất của gia chủ súng ống đạn dược lớn nhất là một người ngu ngốc không hơn không kém.
Nhưng mà nhìn dáng vẻ người này cũng không giống như là một người có thể cam chịu nghe theo một người ngu ngốc sai phái, làm không tốt chuẩn bị đến cuối cùng sẽ gặp làm phản, hơn nữa những người trong nội bộ đều nhìn chằm chằm vào Trác gia, cho nên tập đoàn súng ống đạn dược tương lai sau này cũng không rõ ràng, vì vậy một phần nhỏ vùng lên của Tả Xuyên Trạch cũng có thể giành phần thắng rất lớn.
Thủ hạ Tống Triết rất mau trở lại, hàng không có vấn đề, Tống Triết cũng đã cùng người này nói chuyện ổn thoả, lúc này liền muốn đứng dậy tạm biệt.
Ngài Tống.
Người kia gọi lại y, từ trong tay thủ hạ đang cầm đưa qua một thứ gì đó, Tống Triết bình tĩnh vừa nhìn hẳn là thư mời.
"Qua một đoạn thời gian nữa chính là sinh thần năm mươi tuổi của gia chủ, hy vọng đến lúc đó ngài đến tham dự là vinh hạnh của chúng tôi."
Tống Triết nhận lấy, cười nói, Nhất định.
Y cũng rất muốn gặp một lần vị gia chủ rồng thấy đầu không thấy đuôi này, cũng không biết vị gia chủ này với Tả Xuyên Trạch cùng một chỗ rốt cuộc ai lợi hại hơn ai.
Mặc dù biết Tả Xuyên Trạch không giống như lại là người âm câu phiên thuyền* [âm câu: cống ngầm, phiên thuyền: lật thuyền, thất bại gặp khó khăn giữa chừng], nhưng để ngừa ngộ nhỡ Tống Triết từ Trác gia đi trở lại thành phố X sau đó tới biệt thự, vẫn là gọi điện thoại cho em trai Tống Hi đang làm công tác cho tổ chức tình báo ngầm, nhỡ Tả Xuyên Trạch ở đây dưới tình thế khẩn cấp bản thân lại không chuẩn bị gì thì y cái được không bù được cái mất đâu, cho nên thu thập tư liệu là việc nhất định.
Nghe giọng Tống Hi bất đắc dĩ giống như lần trước, cam chịu nói,
"Nói đi anh, lần này lại muốn em tra gì?"
"Em giống như rất có dự kiến trước," Tống Triết vào biệt thự, mỉm cười lên lầu hướng đi đến thư phòng, vừa đi vừa nói chuyện,
"Giúp anh đi điều tra tài liệu cặn kẽ của Trác gia một chút, nhất là nội bộ của bọn họ, tốt nhất là có thể tra được tư liệu gia chủ hiện giờ."
Tống Hi trầm mặc một chút mới thử dò xét hỏi, … Trác gia nào?
Tống Triết nói ôn hoà,
"Trên thế giới này có danh hiệu hàng đầu đồng thời có thể lọt vào mắt của anh còn có mấy người Trác gia?"
Tống Hi không xác định lại hỏi một lần,
"Là tập đoàn súng ống đạn dược đó sao?"
Tống Triết đi vào thư phòng, hướng ghế sau bàn đọc sách chậm rãi đi đến, không đáp hỏi ngược lại, Em cứ nói đi?
Không phải chứ anh, giọng Tống Hi cũng nghe rất sợ hãi,
"Anh không phải là muốn chiếm Trác gia chứ?! Đùa gì thế, Trác gia không phải người bình thường nói chiếm thì chiếm chứ?"
A? Tống Triết híp mắt một cái, cười nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!