Đổng Sa vội vàng chạy đến cổng lớn, Trịnh Bình ngậm điếu thuốc dựa vào cửa xe, thấy cô liền trưng ra cái mặt nhăn nhở:
"Yo người đẹp! Sao vô ý vô tứ lại để cô em đích thân ra đón thế này?"
Đổng Sa xua xua tay cho vệ sĩ lùi xuống, lạnh mặt nói: "Trịnh tiên sinh, sao tôi không nhớ ra là có gửi thiệp mời cho ngài?"
Trịnh Bình thong thả bước vào trong, vừa đi vừa liếc đông ngó tây. Đổng Sa tức xì khói, ngoài mặt không dám biểu lộ ra, chỉ có thể từng bước chắn trước mặt:
"Trịnh tiên sinh! Xin giữ phép tắc!"
Trịnh Bình rút điếu thuốc chậm rãi nhả khói, giọng cười trêu cợt:
"Người đẹp nói năng kiểu này dễ khiến người ta hiểu nhầm tôi làm gì cô em đó nha…. Tôi là tôi đến mừng sinh nhật đấy chứ, coi đây," hắn giơ gói quà được bọc khéo léo trên tay kèm theo cái bĩu môi: "Có hẳn quà nè."
Đổng Sa hơi đâu xem hắn quà với chẳng cáp, lớn giọng hô bảo vệ: "Người đâu! Đóng cửa!"
Lời còn chưa dứt có một âm thanh vọng tới, trong trẻo khác thường: "Đổng Sa, đừng vô lễ với khách."
Trịnh Bình ngẩng phắt đầu lên, Sở Tịch đi cùng Kim Thạch và mấy vệ sĩ khác tiến tới. Ánh đèn vũ hội lộng lẫy cùng vũ khúc mê hoặc, trong tích tắc tất cả những âm thanh huyên náo đều như bị sóng triều đánh tan, trên thế giới chỉ còn đọng lại tiếng bước chân của người đang đi tới, từng nhịp từng nhịp, giẫm đạp lên nơi mềm yếu nhất nhạy cảm nhất trong trái tim, khiến cho người ta run rẩy.
Trịnh Bình há hốc miệng, ngữ điệu bình thản làm cho chính mình cũng phải ngạc nhiên: "Em….. Em khỏe chứ?"
Sở Tịch giống như hơi cười một cái, vừa giống thản nhiên không cảm xúc, đáp: "Ừm dạo này rất khỏe, cảm ơn Trịnh tiên sinh quan tâm."
Y xưng hô thật xa cách, ngữ điệu cũng khách khí lễ độ. Trịnh Bình sững sờ, tự cười giễu: "Chúc mừng sinh nhật,….. Sao thế, không cho anh vào ngồi sao?"
Sở Tịch nhìn hắn lâu thật lâu, tất cả mọi người ở đó đều cho rằng y sẽ nhất quyết cự tuyệt, Kim Thạch thậm chí còn chuẩn bị tư thế quay đầu trở mặt ngay tại chỗ, Sở Tịch lại hơi cười, nói: "Được mà."
Đoạn nhìn xung quanh: "Các anh đi làm việc đi, tôi cùng Trịnh tiên sinh vào được rồi.
"___ Bọn họ đi qua bữa tiệc ngoài trời, trong bóng đêm lặng lẽ tiến vào vườn hồng. Âm thanh náo nhiệt từ xa xa vọng tới, tiếng nói cười của mọi người cách đây rất xa, Sở Tịch rảo bước đi phía trước, Trịnh Bình lơ đễnh gọi với theo:"Êu!
Không xem quà của anh à?"
Sở Tịch dừng bước: "A, là gì?"
Sở Tịch nhận hộp quà mở ra xem, sắc mặt khẽ biến chuyển, bên trong là một chiếc áo sơmi, khi y ở Trịnh gia đã mặc vào.
Những kí ức nhỏ bé vụn vặt trong phút chốc ùa về trong trí não, những tháng ngày mà y nghĩ mình có thể quên đi thì ra vẫn hiển hiện rõ ràng trong quỹ đạo sống, khuất nhục, nhưng xác thực là đã xảy ra, không thể chối bỏ.
Trịnh Bình quan sát nét mặt Sở Tịch, Sở Tịch im lặng hồi lâu, sau đó rút từ túi áo một chiếc bật lửa tinh xảo, cầm lên chiếc áo kia, táchmột tiếng châm lửa, chậm rãi thiêu hủy.
Trong ánh lửa sắc mặt y mờ mịt không rõ.
Y nói: "Trịnh Bình, lúc đó vì sao đưa tôi về?"
Trịnh Bình không đáp, Sở Tịch ngước mắt lên nhìn hắn, vô tình trong ánh mắt có điều thật khó nói….. Dường như mang ý vị quyến rũ, "——Anh yêu tôi?"
Trịnh Bình khẽ thở dài: "Anh vẫn luôn yêu em."
"Sai rồi," Sở Tịch nói, "Anh luôn yêu tôi; nhưng anh cũng chẳng kiêng dè làm tổn thương tôi; giờ anh đâu chỉ yêu, mà còn lo lắng tôi đã chịu nhiều thương tổn."
Y tiện tay quăng chiếc áo bị đốt cháy vào trong hồ, quay đầu nhìn chăm chăm Trịnh Bình, lòng bàn tay chậm rãi che lên chiếc bật lửa đang cháy, ánh lửa lặng lẽ lay động trên gương mặt y, ánh mắt y lóe sáng, cảm giác như đang phát ra ánh hào quang nóng rực.
Trịnh Bình hung hăng xông tới giật lấy chiếc bật lửa ném ra xa. Sở Tịch quay đầu lại nhìn, sau đó bị Trịnh Bình siết cằm quay mặt sang, lập tức bị hôn thật sâu.
Nụ hôn kia không cho Sở Tịch một giây để phản ứng, mãnh liệt mà nóng bỏng, môi lưỡi quấn quít mang theo mùi vị thuốc lá nhàn nhạt.
Cái hôn của Trịnh Bình luôn khiến cho Sở Tịch có cảm giác bị ăn tươi nuốt sống, đầu lưỡi lướt qua lợi, răng nanh sắc nhọn không ngừng cắn mút, nhưng mùi máu tươi phảng phất truyền tới lại kích thích tận não.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!