Chương 34: (Vô Đề)

Type: MarisMiu

Trong phòng, Hứa Tâm An nhắm mắt cố gắng tập trung tinh thần thầm gọi Tất Phương, nhưng mãi mà không nhận được hồi âm gì. Cô điều chỉnh lại hơi thở, cố gắng dặn lòng mình phải kiên nhẫn, không được nóng vội, lần trước trong ảo cảnh đã thành công, lần này nhất định cũng thế.

Không cần phiến lông vũ đó cô cũng sẽ thành công.

Đột nhiên cửa phòng mở toang ra, Đổng Khê bước đến ngồi bên cạnh giường.

Hứa Tâm An cảnh giác nhìn cô ta, trong lòng cố gắng gọi Tất Phương.

Đổng Khê hỏi: "Cô còn biết chuyện gì liên quan đến tiệm Tìm Cái Chết và Nến Hồn không?"

Hứa Tâm An trầm mặc: "Chuyện này nói ra dài lắm, cũng khá phức tạp.

"[Tất Phương, Tất Phương, anh có nghe thấy tôi gọi không? Cứu tôi với!] Đổng Khê và Trần Bách Xuyên nhìn nhau, Trần Bách Xuyên chau mày mất kiên nhẫn, Đổng Khê nhẫn nại hỏi:"Tâm An, tôi đã suy nghĩ đến việc cô vừa nói, có lẽ có vật thay thế được cường hồn của chủ tiệm Tìm Cái Chết, nhưng chúng tôi chỉ b biết được một ít mà thôi.

Nếu cô biết chuyện gì, tốt nhất nên nói với chúng tôi. Chúng tôi cũng không muốn đi đến bước đường này, chỉ cần có một tia hi vọng, chúng tôi cũng muốn thử."

"Thử cái gì?"

"Thử không giết cô mà vẫn thực hiện được lý tưởng của chúng tôi. Nên cô còn biết chuyện gì, mau nói tôi biết, có lẽ sẽ có ích đó.

"[Tất Phương, Tất Phương, anh có nghe thấy không? Bọn họ đang dụ dỗ tôi, vừa muốn lấy mạng tôi lại muốn lừa tôi đưa tin. Tất Phương anh mua trả lời tôi đi có nghe thấy không?]"Chuyện của chủ tiệm Tìm Cái Chết và Nến Hồn đúng là rất phức tạp, cha tôi có nói một ít, Tất Phương cũng nói một ít.

Tôi cũng không biết rốt cuộc hai người còn thiếu thông tin nào, chi bằng cô nói xem hai người muốn làm gì, sau đó chúng ta công khai trao đổi với nhau, cùng nhau nghĩ cách."

Trần Bách Xuyên lạnh lùng cất tiếng:

"Đổng Khê, mặc kệ cô ta đi, cô ta đang lừa em đấy. Nếu cô ta biết tiệm Tìm Cái Chết và Nến Hồn là gì thì còn đăng tin lên mạng làm gì chứ? Chuyện ngu xuẩn như vậy, để cho tổ tông cô ta biết được chắc là thổ huyết chết thêm lần nữa mất."

"Vì chuyện ngu xuẩn đó mà Tất Phương đã dạy dỗ tôi một trận rồi, anh ta cũng chịu tiết lộ cho tôi biết rất nhiều chuyện, còn dặn tôi không được nói với người khác. Nhưng bây giờ liên quan đến tính mạng mình, tôi sẽ suy nghĩ lại." [Tất Phương à mượn tên anh dùng một lát nhé, bọn họ sợ anh, nhắc đến anh là bọn họ sẽ để ý thôi. Cơ mà chuyện đó không quan trọng, quan trọng là bọn họ sẽ để ý thôi. Cơ mà chuyện đó không quan trọng, quan trọng là anh mau đến đây.

Ở xa quá không nhận được tín hiệu sao? Hay là tôi vẫn chưa kết nối thành công?]

Trần Bách Xuyên sa sầm mặt lại,

"Đừng giở trò ở đây, biết được chuyện gì thì mau nói đi, không biết thì im miệng lại. Tình hình bây giờ đoạt hồn cô là cách làm nhanh gọn nhất, tôi cũng không có ý định tìm cái khác thay thế."

"Không không, lấy hồn tôi không thuận tiện tí nào, chẳng lẽ anh vẫn chưa phát hiện ra sao?"

Đổng Khê nghiêm túc hỏi: "Phát hiện gì?"

"Cửa tiệm nhà tôi rất cổ quái.

"[Cổ quái nhất là Tất Phương đó, một tên tham ăn biếng làm. Tất Phương à, sườn xào chua ngọt, chân giò hầm, cá sợi, anh có nghe thấy không?] Đổng Khê và Trần Bách Xuyên nhìn nhau, cửa tiệm nhà cô ấy rất cổ quái là ý gì thế nhỉ?"Tại sao Tất Phương lại đến tiệm của tôi mà không đến nhà khác chứ?"

Đổng Khê chau mày, Trần Bách Xuyên lạnh lùng nói: "Có gì thì nói thẳng ra, không được hỏi ngược lại, đừng tỏ vẻ thần bí nữa.

"Hứa Tâm An lặng thing. Đổng Khê nhìn cô chằm chằm:"Tâm An, nếu cô không có gì muốn nói, vậy chúng tôi bắt đầu đây."

"Chẳng phải cần đợi đến đúng lúc sao?"

"Cô tỉnh dậy quá sớm, hơn nữa cô khiến tôi bất an, đêm dài thì lắm mộng."

"Sao cô lại có suy nghĩ đó vậy, chúng ta cùng trao đổi nào.

"[Tất Phương, làm thế nào bây giờ, mau đến cứu tôi!] Đổng Khê quay người đi ra ngoài, Trần Bách Xuyên cũng đi theo. Hứa Tâm An vội hét lên:"Này, này, ở lại nói thêm đi, hai người chẳng phải muốn biết Nến Hồn ở đâu sao?

"Hai người kia đột ngột dừng bước, lập tức xoay người lại. Hứa Tâm An nuốt nước bọt, nhìn hai người kia từ từ bước đến bên giường. Hứa Tâm An nói:"Chủ tiệm Tìm Cái Chết có sứ mạng bảo vệ Nến Hồn, nhưng lại không có chủ tiệm nào từng nhìn thấy nó hết, hai người không thấy kỳ lạ sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!