Chương 17: (Vô Đề)

Chúa ơi, đúng là đồng bọn! Không ngờ dám tìm đến tận đây!

Hứa Tâm An cố ý nhìn sang Tất Phương, giữ vẻ bình tĩnh: "Tiệm gì cơ? Có lẽ dì tìm nhầm người rồi."

Tất Phương lại véo vào eo cô, nhỏ giọng nói: "Đồ nhát gan."

Hứa Tâm An nghiêng người vì nhột, quay sang liếc anh ta.

"Có thần bên cạnh cô còn sợ gì nữa.

"Tất Phương lại nói. Hứa Tâm An không khỏi liếc anh ta lần nữa. Vị thần này, anh không nhìn thấy kẻ địch tìm đến tận nơi rồi sao? Không thể nghiêm chỉnh đối phó sao hả? Người phụ nữ ấy rất kiên nhẫn nhìn hai người họ đưa mắt đá mày thì thầm to nhỏ, sau đó nói:"Tiệm Tìm Cái Chết là một bí mật, hậu nhân của họ không tùy tiện kể chuyện này cho người khác biết.

Giữa các cửa tiệm cũng

không có sự liên lạc, không biết đối phương là ai, nhằm bảo đảm sự an

toàn của Nến Hồn, nên trong giới hàng ma rất hếm người biết chuyện. Cô

phát tán tin tức lên mạng, người có dụng tâm nhìn thấy nhất định sẽ tìm

tới gây phiền phức cho cô."

Hứa Tâm An trưng ra bộ mặt niềm nở:

"Nếu đó là bí mật quan trọng như thế, dì không nên nói với chúng tôi. Dì tìm nhầm người rồi. Nếu dì không đến đây để mua đồ thì xin đến nơi khác dạo chơi, chúng tôi còn buôn bán nữa."

"Xảy ra chuyện gì rồi, tại sao cô lại lên mạng tìm người giúp đỡ?" Người phụ nữ đó phớt lờ dáng vẻ làm bộ làm tịch của Hứa Tâm An, tiếp tục hỏi.

Nụ cười giả tạo trên mặt Hứa Tâm An không thể duy trì được nữa. Không ngờ người này

không chịu dừng lại, vậy thì chúng ta cũng khỏi giả vờ nữa.

Hứa

Tâm An nghiêm túc nói:

"Vị khách này, hãy về nói với Ngô Xuyên, chuyện hôm qua không dễ dàng bỏ qua thế đâu, bảo anh ta cẩn thận đấy." Hù dọa

người khác ai chẳng biết làm, cô cũng có thể làm ra vẻ đầy khí thế đấy.

Người phụ nữ kia chau mày: "Ngô Xuyên là ai?

"Không quen biết Ngô Xuyên? Là thật hay giả thế? Hứa Tâm An nhìn về phía Tất Phương, Tất Phương im thin thít, hoàn toàn không có ý đứng ra dẹp yên chuyện này. Hứa Tâm An miễn cưỡng gắng nở nụ cười giả tạo:"Ồ,

vậy do tôi sai sót. Vị khách này, bà cũng nhầm lẫn rồi. Chỗ chúng tôi

chỉ là tiệm bán nến, nếu đã không đến mua đồ, thì xin hãy đến chỗ khác

dạo chơi nhé, thứ lỗi tiệm chúng tôi không tiếp đón."

"Đợi đã, Ngô Xuyên là ai? Hôm qua đã xảy ra chuyện gì?" Người phụ nữ ấy có chút

gấp gáp, vừa nói vừa chực nắm chặt bàn tay của tay của Hứa Tâm An: Tâm An.

Tay người phụ nữ này vẫn chưa chạm vào người Hứa Tâm An liền đụng ngay một lực đẩy bà ta ra, khiến bà lùi về sau ba bước rồi mới

đứng vững.

"Đừng chạm vào cô ấy, tránh xa cô ấy ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!