Lục Thận Hành quen Đàm Dịch.
Còn chuyện tốt hơn là, bọn họ nhảy qua tình yêu cuồng nhiệt, ngờ vực, mâu thuẫn, cãi vã, tiến thẳng đến trạng thái đôi vợ chồng già tóc mai chạm tóc mai.
Mọi người sợ hãi.
Trần Phương cách một bàn nhìn chằm chằm con dâu.
Càng nhìn càng cảm thấy hợp nhãn duyên.
Giống như đã định trước là con trai, là một bộ phận thất lạc bên ngoài của Lục gia bọn họ, bây giờ cuối cùng cũng tìm lại được.
"Tiểu Đàm à, công việc rất mệt phải không?"
Đàm Dịch đầy câu nệ: "Cũng tạm ạ."
"Cái đó…" Trần Phương bị Lục Quốc Mậu khẽ huých, bà khụ một tiếng, "Mẹ vào bếp xem đồ ăn, mọi người nói chuyện đi.
"Trần Phương vừa đi, trên bàn im ắng đi nhiều. Lục Quốc Mậu hùng hồn nói:"Chuyện của con và Thận Hành, hai đứa tự làm chủ.
"Đàm Dịch nhướng mi, cứ vậy là xong à? Lục Quốc Mậu uống ngụm trà,"Lục gia của chúng ta chú ý tự do.
"Chuyện tình cảm của con trai bọn họ không hỏi đến, cuộc sống là của mình, do tự mình chọn lấy, tốt hay không tốt cũng phải trải qua. Chuẩn bị trước đó của Đàm Dịch không có đất dụng võ, ánh nhìn y khẽ liếc đến người đàn ông đang chuyên tâm ăn điểm tâm bên cạnh. Lục Thận Hành đưa bánh hoa quế đã lên đến miệng qua,"Ăn không?"
Đàm Dịch mím môi, "Không ăn."
Lục Thận Hành nhướng mày, "Vậy em nhìn lén anh làm gì?"
Đàm Dịch: "…"
Lục Quốc Mậu tuổi lớn, chịu không nổi hai người trẻ tuổi làm như vậy, ông đứng dậy rời đi, chừa chỗ cho hai người.
"Ba mẹ anh rất thích em."
Lục Thận Hành chống trán, "Dọn qua ở cùng anh đi.
"Đàm Dịch muốn nói em không dọn, ngoài miệng lại là:"Được.
"Y muốn tát bản thân vô số lần. Lục Thận Hành lờ vẻ rối rắm của y đi,"Vậy đi, đợi chốc nữa anh cùng em dọn đồ, đêm nay thì ngủ với anh.
"Khóe miệng Đàm Dịch giật giật, dứt khoát không mở miệng. Buổi tối hai người đứng ở đầu giường, cả hai nhìn nhau."Em đi tắm đi."
"Em không đi."
"Có đi hay không?"
"Không đi."
"Anh hỏi em lần nữa, có đi hay là không?"
"Không đi!
"Sau một đoạn đối thoại ấu trĩ, Lục Thận Hành túm Đàm Dịch vào phòng tắm. Đàm Dịch là quân nhân, hơn nữa từng được huấn luyện đặc thù, thân thủ và thể chất đều là hạng nhất, muốn phản kháng cũng rất nhẹ nhàng. Nhưng y không làm. Phòng tắm rộng rãi, hai người đàn ông trưởng thành ở bên trong không hề có chút chật chội nào. Lục Thận Hành mở vòi sen điều chỉnh độ ấm, nói với Đàm Dịch:"Cởi quần áo, lại đây tắm rửa.
"Huyệt thái dương Đàm Dịch nảy thình thịch, trân ra như cọc gỗ. Cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng. Lục Thận Hành nhịn không khẩu nghiệp,"Cũng không phải phụ nữ, ngượng ngùng xoắn xít làm cái gì?" Không biết đã nhìn ngắm sờ soạng bao nhiêu lần rồi.
Hắn đóng cửa.
Sau lưng Đàm Dịch chợt lạnh lẽo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!