Chương 28: VIDEO BỖNG HOT.

Án tử của Tinh Quang giải trí kết thúc, Hạ Cô Hàn rốt cuộc có thể quang minh chính đại mà đóng cửa tiệm , mỗi ngày ngủ đến ông trời lên cao , ăn cơm cũng có ông chồng quỷ hầu hạ , y cũng moi được đống tài sản của Chu Chí Cường, quả thật vấn đề tiền bạc không cần lo. Mấy ngày này đối với Hạ Cô Hàn không khác gì cuộc sống thần tiên, không lo không nghĩ.

Cố Tấn Niên thì đúng chuẩn ông chồng già chiều vợ trẻ, cái gì cũng dung túng Hạ Cô Hàn , y không muốn làm thì hắn cũng không để y làm.

Chớp mắt một cái đã qua 1 tháng .

Đến hè quả thật không khác gì cái lò lửa, mặt đất như muốn cong vẹo dưới ánh mặt trời , đập cái trứng gà xuống đất có thể chiên ra cái ốp la chứ không đùa.

Cả ngày có khi không có nổi cơn gió, nóng đến người người đều muốn trầm cảm. Ai cũng chỉ mong trốn vào phòng bật điều hoà ngồi cả ngày.

Hạ Cô Hàn càng không muốn ra cửa, mỗi ngày nằm lết trên ghế trong quầy , không ngủ thì ngồi ngu, chính là cứ vậy mà trôi qua từng ngày.

Hôm nay cũng như bao ngày trước, Hạ Cô Hàn trải ra như cái bánh mèo trên ghế ngủ trưa thì điện thoại tính tình tang reo chuông.

Từ khi y biết Cố Tấn Niên vào được chợ hoa mà thành tên tài xế già thì Hạ Cô Hàn đã tuyệt tình mà tịch thu điện thoại của hắn . Bất quá y cũng không tước đoạt cái sở thích xem tiểu thuyết của hắn , còn trực tiếp bỏ ra một số tiền lớn để mua cho lão chồng quỷ một cái điện thoại , lên web ljj coi tiểu thuyết là bình thường nhưng lên chợ hoa thì hoàn toàn không được.

Không thể lên chợ hoa, Cố Tấn Niên tiếc não ruột nhưng vẫn theo y của Hạ Cô Hàn. Vì tài chính trong nhà , cậu vợ của hăn nắm , dù là ljj hay chợ hoa , Hạ Cô Hàn cho tiền thì hắn mới có thể xem được.

Trở lại chuyện chính.

Điện thoại là của Chu Chí Cường gọi tới

Từ hôm chính phủ công bố vụ án của Tinh Quang Giải Trí thì Chu Chí Cường chỉ duy nhất một lần gọi điện để chuyển tiền cho y , chứ đến nay vẫn chưa hề liên lạc.

Chu Chí Cường lên người đại diện không bảo lâu thì cái án ở Tinh Quang Giải Trí bùng nổ , gã mới dính líu vào không sâu cũng chưa gây ra tội ác nào , nếu có thì chỉ là thấy mà không báo . Chính phủ điều tra vài ngày thì cũng thả gã ra, nhưng vẫn bị giáo dục một trận cùng đóng phạt.

Gã không còn là người đại diện , tài sản đều chuyển qua hết cho Hạ Cô Hàn , hiện tại chỉ là một nhân viên bán hàng bình thường. Tuy công việc mệt với tiền lương không nhiều nhưng trải qua sự việc tại Tinh Quang Giải Trí gã cảm thấy như vậy cũng ổn rồi, mỗi ngày vất vả một xíu nhưng lòng thản thơi .

Lần này gọi cho Hạ Cô Hàn vì gã có chuyện muốn nói " ông chủ nhỏ, cái phim điện ảnh của cậu tối nay công chiếu đó."

Cái phim điện ảnh giề???

Hạ Cô Hàn đực mặt ra hồi lâu mới nhớ đến tháng trước lúc đưa cơm hộp ở thành điện ảnh, y được mời vào vai thiên sư.

Hình như bộ phim đó gọi là cái gì 《 cổ trạch kinh hồn 》 thì phải .

Tuy Hạ Cô Hàn cũng chả hiểu cái gì về điện ảnh, nhưng ít nhiều cũng nhìn qua vài phim tài liệu , với lại hơn một tháng có thể biên tập hoàn chỉnh một bộ phim sao ???

" ông chủ nhỏ ?" Chu Chí Cường không nghe được tiếng Hạ Cô Hàn đáp lại, cho rằng ylại ngủ rồi, nên khẽ gọi lại lần nữa .

Hạ Cô Hàn "uhm " một tiếng, tỏ vẻ chính mình còn thanh tỉnh.

Chu Chí Cường: " tôi có quen với đạo diễn cỉ phim Cổ trạch kinh hoàng , nên ông ấy nhờ tôi gửi cậu hai vé xem phim."

Hạ Cô Hàn định nói thôi không cần vì y chả có sở thích đi xem cine , nhưng lại nhanh chóng cảm nhận được một ánh mắt bắn đếnn , y vừa ngẩng đầu liền đầu liền đối diện với tầm mắt của Cố Tấn Niên.

" Anh muốn đi hả?" Hạ Cô Hàn dùng khẩu hình miệng hỏi ông chồng quỷ. Thì nhận được cái gật đầu của hắn.

Y liền nghĩ nghĩ. Hình như Cố Tấn Niên chưa đi rạp chiếu phim lần nào vậy thôi sẵn lần này cho hắn mở mang tầm mắt cũng được, dù sao cũng không tốn tiền vé... Nên câu cự tuyệt liền được Hạ Cô Hàn nuốt vào bụng , mà nói vào điện thoại.

" Vậy làm phiền ngươi đem hai vé qua nha."

Chu Chí Cường vội vàng mà nói :" vâng , vâng để tôi share QR với cậu."

Cúp máy thì Chu Chí Cường nhanh chóng share QR cho Hạ Cô Hàn, y nhìn thoáng qua một chút hứng thú cũng chả có.

Thời gian công chiếu là buổi tối , Hạ Cô Hàn cảm thất mệt mỏi vô cùng , tối không phải để đi ngủ hay sao mà đi long nhong, y đem điện thoại dẹp vào túi mà nhìn Cố Tấn Niên nói .

" Em không đi đâu, muốn đi thì anh đi đi , ra đầu hẻm quẹo trái , đi thêm 500 mét liền có cái rạp chiếu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!