Chương 22: TỤ ÂM TRẬN.

Kẻ thần bí xuất hiện, với Hứa Tư Nhã mà nói chính cuối đường thấy được ánh sáng. Cô không chút do dự liền đồng ý đề nghị , dưới sự trợ giúp của kẻ đó, Hứa Tư Nhã tự tay móc ra cặp mắt của mình mà thay vào bằng đôi mắt của Hứa Thính Nhàn.

"Chuyện sau đó, mấy người cũng đã biết." Hứa Tư Nhã nhẹ nhàng vuốt ve hai mắt của mình, thật giống như chị cô vẫn luôn ở cạnh chưa rời đi. Bỗng nhiên, cô lại cười, " chị ơi, em biết chị luôn muốn bảo vệ em, muốn em an ổn mà sống , nhưng .... không báo thù , em đời này đều đau khổ dằn vặt " 

Lúc Hứa Tư Nhã tuyệt vọng , chính chị cô đưa đôi bàn tay đến kéo cô ra, cho cô một ánh sáng một thế giới mới.

Hiện tại chỉ có báo thù , gϊếŧ hết những kẻ mặt người dạ thú kia , để linh hồn của chị ấy an bình thì cô mới thoả lòng .

" Chị ơi!!" Thanh âm Hứa Tư Nhã trầm xuống, "em sẽ không bỏ qua bọn họ, em muốn bọn họ phải lót đường cho chị xuống hoàng tuyền!!!"

Mỗi một chữ đều toát ra từ kẻ răng, như muốn nghiền xương rải tro kẻ thù ngoan tuyệt không đường lui.

Chân tướng rốt cuộc vạch trần, nhưng che giấu ở dưới chân tướng lại là thứ vô cùng dơ bẩn, không biết bao nhiêu đau khổ nước mắt cùng máu người đã đổ ra...

Hạ Cô Hàn cùng Hạ Cô Giang đều là một thính giả , bọn họ từ đầu tới cuối đều không cắt ngang câu chuyện của Hứa Tư Nhã , cũng không cần thiệp vào bất cứ hành động nào của cô.

" Cô quyết định?"  Hạ Cô Hàn đôi mắt đang nhắm bỗng mở ra, đôi ngươi sáng tỏ sắc bén " dù cho không đúng với di nguyện của Hứa Thính Nhàn thì cô cũng muốn vì cô ta báo thù?"

Hứa Tư Nhã: "Không màng hậu quả, không từ thủ đoạn."

" được " Hạ Cô Hàn gật đầu " giao dịch của chúng ta vẫn còn hiệu lực."

Như nghe được điều không tưởng, Hứa Tư Nhã vô cùng bất ngờ mà ngẩng đầu nhìn Hạ Cô Hàn .

" Thật sao?"

" Sau khi báo thù xong, cô phải đưa hết oán khí cho tôi." Hạ Cô Hàn lần nữa nhắc nhở điều kiện giao dịch với Hứa Tư Nhã.

Lần này Hứa Tư Nhã không còn một tia không cảm lòng hay không tình nguyện, vô cùng quyết đoán gật đầu nói được.

Vì báo thù linh hồn cô còn có thể giao dịch , oán khí là cái gì???

Giao dịch lại lần nữa xác định, Hạ Cô Hàn không hề giữ lại Hứa Tư Nhã, xua xua tay,

" cô có thể đi rồi."

" tôi chờ ngài" Hứa Tư Nhã đứng dậy, ánh mắt thâm thúy , cách xưng hô với Hạ Cô Hàn cũng kính trọng hơn...

Hạ Cô Giang nhìn theo bóng dáng Hứa Tư Nhã rời đi, sau đó mới thu hồi tầm mắt mà nhìn qua thằng anh họ đang trải ra như cái bánh mèo trên ghế mà rú lên. Trong giọng nói còn lửa chưa tan.

" Hạ Cô Hàn ."

" Giề?"

Hạ Cô Giang: " anh đoán được đúng không?"

Cậu không nói cụ thể cái gì, nhưng Hạ Cô Hàn hiểu thằng em họ ngáo đang nghĩ gì mà trực tiếp nói.

" Mới xác định !!"

Trước đó y đã có phán đoán, nhưng khi nghe xong câu chuyện của Hứa Tư Nhã thì đã xác định mục đích của những kẻ đứng sau màn.

Hạ Cô Giang cũng không hỏi nữa , xoay người đi vào phòng bếp , nhưng vừa tới cửa đã xoay đầu lại .

" Hạ Cô Hàn lúc đó anh không được cản em. Em phải cho chúng biết muốn chết cũng không dễ dàng!"

Ngày mà cậu cứu Phạm Thiên Hạo cũng mơ hồ nhìn ra ý của những kẻ đó, nhưng khi nghe từ miệng Hứa Tư Nhã nói ' bị trấn linh hồn' thì mới bừng tỉnh đại ngộ.

Những kẻ đó……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!