Hạ Cô Hàn thật đúng là một chút cũng không lãng phí tài nguyên. Cậu sao ngu mà không nhận ra với cái nết lười nhớt của thằng anh họ thì sao y có thể chủ động nhúng tay vào chuyện của Tinh Quang Giải Trí, còn tốt bụng vạch kế hoạch để cậu giải quyết nhanh gọn .
Hoá ra là Hạ Cô Hàn sớm đã bị dính vào, cậu lại ngây ngốc bị y dụ mà còn cám ơn y. Càng nghĩ càng muốn chửi thề.
Nhưng thật ra lại cảm thấy ẩn ẩn vui .
Hạ Cô Giang:……
Hạ Cô Giang sợ đến cánh tay nổi đầy da gà, sau đó liền bước đến bên cạnh Phạm Thiên Hạo mà bố đời lên giọng " đứng đậy đê, ngồi lết đó à?"
Phạm Thiên Hạo: "Chân mềm."
Anh cảm thấy trải qua chuyện khi nãy anh không ngất xỉu đã quá đáng khen rồi, đâu thể nào đứng dậy mà nhảy tưng tưng nổi.
Hạ Cô Giang duỗi tay đem Phạm Thiên Hạo kéo lên, để Phạm Thiên Hạo chỉ cậu về nhà. Căn phòng của anh ở lầu 3.
Chung cư này xác thật có chút cũ kĩ , tường tróc nứt, vách mốc meo, vài chỗ còn dính đen đen vàng vàng không biết là thứ gì , còn chút mùi vô cùng khó chịu.
Phạm Thiên Hạo run rẩy mở cửa, mùi khói thuốc cùng mùi rượu bia ập tới bất ngờ khiến Hạ Cô Giang không kịp chuẩn bị mà lui một bước.
" Chờ... Chờ chút , tôi dọn dẹp ."
Phạm Thiên Hạo trên mặt liền , lập tức đi vào phòng bắt đầu làm vệ sinh. Anh không phải người lôi thôi, chỉ là trong thời gian này khá tiêu cực mà thôi, cái gì cũng không muốn làm , suốt ngày chỉ muốn uống rượu, nên căn nhà mới bừa như vậy.
Phạm Thiên Hạo động tác còn khá nhanh nhẹn, chưa đầy 5' đã dọn khá tươm tất , có chút câu nệ mà mời Hạ Cô Giang vào ngồi.
" Bắt đầu đi, anh biết chuyện gì nói hết cho tôi nghe." Hạ Cô Giang cũng không vòng vo vô nghĩa mà trực tiếp hỏi thẳng vấn đề với Phạm Thiên Hạo .
Phạm Thiên Hạo lại không trả lời, một lần nữa hỏi lại: " cậu thật sự là người chịu ủy thác của em gái chị Thính Nhàn phải không?" Không phải anh không tin Hạ Cô Giang , mà tình cảnh hiện tại anh không thể dễ dàng tin người khác được.
" Tôi dở hơi cám lợn hay gì mà đi lừa anh?" Hạ Cô Giang hỏi lại.
Phạm Thiên Hạo nghĩ nghĩ, thật đúng là không có. Nếu đối phương muốn gϊếŧ anh thì khi nãy cứu làm gì, với lại lừa sắc lừa tiền thì chắc .....
Phạm Thiên Hạo nhìn Hạ Cô Giang một cái, rồi nhìn bản thân te tua còn ở cái nhà tồi tàn... Muốn tiền thì dẹp rồi. Còn sắc thì Hạ Cô Giang còn đẹp hơn anh ...
"…… vâng ......" Phạm Thiên Hạo thưa dạ, lại trầm ngâm trong chốc lát, lại uốn lưỡi vài lần để tìm từ mở đầu câu chuyện cho cuốn :" cái đó... Tôi và chị Thính Nhàn tháng 1 vào Tinh Quang..."
" Khoan khoan đã chú anh, để tôi gọi điện thoại cái." Hạ Cô Giang đánh gãy lời nói của Phạm Thiên Hạo, sau đó cậu liền gọi cho Hạ Cô Hàn.
Hạ Cô Hàn cũng dính vào chuyện này mắc gì cậu phải ôm đồm hết chứ, anh em họ thì có phúc tự hưởng có hoạ cùng chia mới đúng .
Điện thoại réo hồi lâu mới có người bắt máy, truyền vào tai chính làm âm thanh ngái ngủ lười biếng của Hạ Cô Hàn .
" Gì?"
Hạ Cô Giang một chút đều không bất ngờ, cũng không giải thích điều gì mà trực tiếp bật loa ngoài rồi ra hiệu Phạm Thiên Hạo kể tiếp.
Phạm Thiên Hạo không hiểu có chút chần chừ , nhìn điện thoại đang trong cuộc gọi rồi nhìn Hạ Cô Giang.
" Đại sư.... Điện thoại...."
" À chú anh cứ nói đi, kệ nó". Hạ Cô Giang còn nhích điện thoại đến gần Phạm Thiên Hạo để nghe tiếng rõ hơn.
Phạm Thiên Hạo: "……"
Phạm Thiên Hạo tuy rằng cảm thấy Hạ Cô Giang không đáng tin cậy, nhưng mạng mình còn cần Hạ Cô Giang bảo hộ, nên vẫn đem hết mọi thứ bản thán biết kể ra.
Anh cùng Hứa Thính Nhàn tháng 1 thì cùng vào Tinh Quang Giải Trí, lúc vào công ty cả hai không cần thi thố gì mà trực tiếp thành thực tập sinh dưới trướng của Tề Chính Vân, cùng luyện tập nên rất thường xuyên gặp nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!