Chương 19: Nhà

Đêm xuống, Kiều Cảnh An đã ngủ yên. Kiều Sâm khẽ đẩy cửa ra, ngắm nhìn bóng người trên giường, ánh mắt phức tạp. Mãi đến khi quản gia đi tới phía sau, anh mới đóng cửa, xoay người liếc nhìn ông, rồi đi về phía thư phòng.

Quản gia vào theo trong phòng, thuận tiện đóng cửa, mới đem tư liệu cầm trong tay giao cho Kiều Sâm, sau đó do do dự dự mở miệng nói:

"Thiếu gia, tôi cảm thấy được… nhị thiếu gia là thật sự mất trí nhớ."

"Tư liệu bác xem qua rồi?"

Kiều Sâm không có mở ra tư liệu, mà là nhìn về phía Vương quản gia.

"Đúng vậy, biểu hiện ở trường học của nhị thiếu gia là không thể nào là giả vờ, tôi chỉ không rõ, nhị thiếu gia sao lại biết đá bóng, sao lại biết dùng bút lông viết được chữ đẹp như vậy? Những điều này rất không tương xứng với hành vi thường ngày của nhị thiếu gia.

Nhị thiếu gia chưa bao giờ chơi bóng, trước kia cũng không có học qua thư pháp, khóa thư pháp ở trường phần lớn đều là bùng tiết. Đại thiếu gia, cậu xem… nhị thiếu gia có thể nào đã bị người khác thôi miên hay không?

"Quản gia vẻ mặt lo lắng nhìn Kiều Sâm. Kiều Sâm lấy tay bưng đầu, nheo mắt nhìn quản gia, im lặng một chút mới thận trọng mở miệng hỏi:"Quản gia, bác gần đây có phải đang mê xem thể loại phim thần thoại ma pháp?Đại thiếu gia làm sao biết?

"Quản gia kinh ngạc nhìn Kiều Sâm, ông luôn rõ ràng đại thiếu gia rất thông minh, nhưng thật không ngờ trực giác lại nhạy bén đến như vậy."Bởi vì bác đã bị thôi miên.Kiều Sâm thở dài:Bác cảm thấy… ngoại trừ loại thủ

-đoạn

-kỹ

-thuật

-cao như thôi miên này ra, còn có khả năng khác không?

"Quản gia rất nghiêm túc nghĩ nghĩ:"Tôi trước đó còn lấy tóc nhị thiếu gia đi xét nghiệm DNA, không thể nghi ngờ cùng cậu là huynh đệ ruột, cho nên khả năng là người khác ngụy trang bị loại trừ.

Cậu xem… nhị thiếu gia có thể hay không gặp phải người ngoài hành tinh, sau đó…Vương quản gia, có lẽ bác đoán nhị thiếu gia bị ma nhập vào thân còn có khả năng hơn.

"Kiều Sâm vịn trán, che dấu khóe miệng đang run rẩy của chính mình, thâm tình nói:"Vương quả gia, bác ít xem phim khoa học viễn tưởng Mỹ đi một chút, không tốt cho thân thể đâu."

Nhất là đầu óc.

Mở ra tài liệu trong tay, phần đầu là một ít giới thiệu cơ bản về tiểu sử, bên trong là những chuyện vô liêm sỉ mà Kiều Cảnh An từ nhỏ đến lớn đã làm cùng một số ảnh chụp, cơ hồ trên mỗi một tấm hình, màu tóc đều không giống nhau, nhan sắc lòe loẹt đến mức ngay cả cầu vồng cũng không bì nổi.

Càng lật giở những trang về sau, lướt qua những việc làm của Kiều Cảnh An, Kiều Sâm càng xem trong lòng lại càng hỏa đại, càng hỏa đại lại càng muốn trách cha của mình như thế nào không quản giáo tiểu tử ngu ngốc kia cho tốt.

Nhưng nghĩ nghĩ, lại cảm thấy Kiều Cảnh An hiện tại cũng đã giúp anh bớt lo rất nhiều rồi.

Vương quản gia nhìn Kiều Sâm sắc mặt đổi tới đổi lui, nhịn không được lui một bước nhỏ về phía gần cửa ra vào.

Chịu đựng trong lòng bất mãn, tiếp tục lật giở, trên mặt giấy rốt cục đề cập đến sự kiện đánh nhau kia, cùng với một ít biểu hiện khác thường sau khi xuất viện, kết luận chính là: nếu như không phải có cái mặt giống nhau như đúc, sẽ không ai cho rằng đây đều là một người.

Cuối cùng là một ít ảnh chụp Kiều Cảnh An sau khi mất trí nhớ trong trường học, bộ dáng yên tĩnh nghe giảng bài, bộ dáng trầm tư, còn có bộ dáng mỉm cười đứng trên sân bóng.

Mỗi một vẻ đều tản ra lực hấp dẫn khiến cho người ta không thể rời mắt, cái dạng này cùng với dáng vẻ lưu manh trước kia hoàn toàn khác biệt.

Một người mất trí nhớ, lại có sự tương phản lớn như vậy sao?

Lại lật trang đằng sau, có viết một ít kết quả nghiên cứu về tình trạng di chứng sau khi mất trí nhớ của các chuyên gia tâm lý.

Cẩn thận xem từ đầu tới cuối, Kiều Sâm bắt đầu hoài nghi, Kiều Cảnh An hiện tại có lẽ chính là nhân cách thứ hai mà trên y học đã nói, ngoại trừ giả thuyết này, căn bản không thể giải thích việc Kiều Cảnh An sau khi mất trí nhớ thì thói quen sinh hoạt cùng tính cách lại hoàn toàn tương phản với trước kia.

Nhân cách thứ hai?

Kiều Sâm sắc mặt bình tĩnh lại, vuốt cằm, cái này chẳng phải là tâm thần phân liệt trong truyền thuyết sao? Trong khi Kiều Cảnh An hoàn cảnh cuộc sống vô cùng sung sướng như vậy, cái nhân cách thứ hai này đến tột cùng là làm thế nào mà chui ra được nhỉ?

Nghĩ mãi nghĩ mãi, Kiều Sâm cảm thấy… giả thuyết Kiều Cảnh An là bị quỷ nhập vào thân so với nhân cách thứ hai gì đó còn dễ chấp nhận hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!