"Lạc Thời?
"Khương Phỉ duỗi tay, khẽ huơ huơ trước mắt Lạc Thời, trong mắt đầy khó hiểu. Lạc Thời miễn cưỡng hồi thần, nhưng ấn ký trên xương quai xanh kia như thể đã khắc sâu vào não, mãi không thể xóa nhòa. Nó cứ thế nhắc nhở hắn, tối qua đã xảy ra chuyện gì."Anh sao vậy?
", Khương Phỉ tiến đến gần, không giấu được lo lắng hỏi. Lạc Thời hàng mi run rẩy, hắn rũ mắt che giấu cảm xúc, khàn khàn nói,"Em vừa nói gì?
"Khương Phỉ như vừa bừng tỉnh từ trong mộng, cô vội vàng tiến lên trước nửa bước, nhìn ngực hắn hỏi,"Sao trên ngực anh lại bị thương? Hiện tại anh cảm thấy thế nào? Còn đau không? Em thoa thuốc cho anh nhé...
"Nói xong, cô duỗi tay muốn chạm vào ngực hắn. Tay Lạc Thời siết chặt sườn xe, nhanh chóng lui về phía sau tránh tay cô. Tay Khương Phỉ cương giữa không trung, thanh âm thấp đi rất nhiều,"Lạc Thời?
"Lạc Thời nhìn tay cô, lực nắm sườn xe lăn càng lúc càng lớn, lớn đến độ toàn bộ mạch máu trên mu bàn tay đều nổi lên. Ngực hắn không hề bị thương. Người bị thương, là gã đàn ông trong ảnh chụp kia. Mặc dù không hề lộ mặt nhưng hắn cũng đủ biết người đó là ai. Trình Tịch. Nhưng Khương Phỉ không biết. Lạc Thời nhìn người con gái trước mắt, sau hồi lâu, hầu kết không ngừng lăn lộn nói,"Không saoKhương Phỉ lại nói,Nhưng tối hôm qua..."
"Không sao hết
", Lạc Thời lần nữa lên tiếng. Khương Phỉ thấy thế cũng không nói gì nữa, cô chỉ cúi đầu, ngón chân đạp lên thảm hơi co rúm lại. Lạc Thời nhìn cô, gió từ cửa thổi vào khiến những trang giấy của quyển sách khép hờ một bên lạo xạo bay. Hắn dừng một chút mới nói,"Anh sẽ thoa thuốc
"Thần sắc vốn dĩ u buồn của Khương Phỉ tức khắc đổi thành kinh hỉ, ánh mắt nhìn hắn cũng sáng lấp lánh. Cô gật đầu nói,"Vậy anh nhất định phải nhớ kỹ đó
"Lạc Thời đón nhận ánh mắt của cô, tầm mắt lại lần nữa dừng trên xương quai xanh. Hắn không khỏi duỗi tay, dùng mặt ngoài ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve dấu răng trên xương quai xanh của cô. Có một khoảnh khắc, hắn rất muốn dùng một con dao sắc, xẻo phắt ấn ký kia đi. Dù cho nó có huyết nhục mơ hồ, cũng đáng yêu hơn dấu răng này nhiều. Giọng Khương Phỉ mang theo bất an truyền đến,"Lạc Thời?
"Lạc Thời đột nhiên tỉnh táo lại, khi đón nhận ánh mắt của cô, trong lòng hắn đột nhiên sợ hãi, vội vàng đẩy xe lăn đi về phía khác của hành lang, đầu cũng không ngoảnh lại. Đây thật sự là điều hắn muốn sao? Khương Phỉ vẫn ngồi xổm dưới đất nhìn theo bóng Lạc Thời càng lúc càng xa. Đến tận lúc hắn biến mất ở chỗ rẽ, cô mới chậm rãi đứng lên, sau hồi lâu rũ mắt mỉm cười. Lạc Thời độ hảo cảm đã tăng đến 30. Không công khai ảnh chụp liền thôi, ngay cả vết thương trên ngực cũng nhận?"Khương tiểu thư
", trợ lý đi đến, trong tay cầm một hộp gấm màu đen. Khương Phỉ nhìn hộp gấm,"Đây là?"
"Đây là nhẫn đính hôn ngày hôm qua chưa kịp trao đổi", trợ lý xấu hổ cười, tình hình của Lạc tiên sinh hiện tại, bọn họ không dám quấy rầy, "Ngài xem..."
"Cứ đưa cho tôi đi", Khương Phỉ nhận lấy hộp gấm, sau khi trở lại phòng cô liền mở ra.
Hai chiếc nhẫn bằng kim cương lịch sự tao nhã yên lặng nằm bên trong.
Khương Phỉ hơi nhíu mày, chỉ xem sơ qua cũng thấy được, kích cỡ của chiếc nhẫn dành cho nữ lớn hơn ngón tay cô một chút.
Cô thử đeo lên, quả nhiên rộng rinh.
Ngay cả nhẫn đính hôn còn chẳng quan tâm.
Khương Phỉ đặt nhẫn lại vào hộp, giây tiếp theo, đột nhiên nghĩ đến gì đó, cô cười khẽ thành tiếng.
Nếu đã không thích hợp, vậy cứ không thích hợp đến cùng thôi.
Nghĩ đến đây, cô thay một bộ váy dài.
[ Hệ thống: Ký chủ, cô muốn đi đâu vậy? ]
Khương Phỉ tìm một chiếc khăn lụa màu nhạt cột lên che lại dấu răng trên xương quai xanh, "Mua nhẫn
"[ Hệ thống: Bây giờ sao? ]"Ừ", Khương Phỉ tùy ý đáp.
Cô nhớ rõ, thế gia châu báu lớn nhất Cẩm Thành, là Trình gia.....!
Khi Trình Tịch trở lại chung cư của mình, trời còn chưa sáng.
Chung cư này cậu vừa mới mua, trong nhà trống không, đương nhiên sẽ chẳng có ai chờ cậu.
Dù sao từ nhỏ đến lớn, cặp vợ chồng mà cậu nên xưng là cha mẹ đều đối xử lãnh đạm với cậu và cậu cũng đã quen.
Lấy một ly nước đá từ tủ lạnh ra, cậu vừa uống vừa cầm tuýp thuốc mỡ trên bàn trà lên.
Nước đá đụng đến vết thương bên khóe miệng, Trình Tịch không khỏi nhíu mày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!