"A Dã, đừng gấp quá."
"Cẩn thận dọa con bé sợ đấy."
"Cứ từ từ thôi.
"Sau hôm đó, Mộc Hàn Dã rời nhà đi thi đấu, mấy ngày không xuất hiện. Tôi thở phào nhẹ nhõm, thật lòng… có chút biết ơn. Bây giờ nhìn lại, người đã hôn tôi tối hôm đó, tám chín phần mười là anh ấy rồi. Nhưng kể từ khi đối mặt với tình cảm của anh, tôi lại bắt đầu thấy rối rắm. Sự kiên quyết trong mắt Mộc Hàn Dã, và thái độ dứt khoát của anh ấy khiến tôi có cảm giác: Tôi chưa chắc có khả năng"bẻ
"lại được anh. Mà tôi vẫn không hiểu. Lý do gì, khiến anh ấy lại nảy sinh tình cảm với tôi như vậy? Ngay lúc tôi đang vò đầu bứt tóc, hệ thống lại lượn lờ nhảy ra:"Ôi không~ Thảm rồi ký chủ ơi. Anh ấy chắc đã đắm chìm sâu sắc trong tình yêu rồi!"
Tôi trợn mắt, gắt:
"Rảnh quá thì đi sửa lại cái CPU đi! Còn không lo tìm giúp tôi lý do anh ấy hắc hóa là gì?!"
"Cứ để tôi tự mò, chắc có ngày tôi điên luôn đấy!
"Tôi thấy bản thân bây giờ mà đòi tìm ra nguyên nhân thì… Còn lâu mới làm được! Chỉ còn biết đặt niềm tin mong manh vào cái hệ thống này, dù nó đã gần như liệt toàn phần trừ cái miệng."Đinh ~ Hệ thống vẫn đang trong quá trình sửa chữa nha, nhưng tám chuyện thì không bị ảnh hưởng đâu~"
…
Cậu, mẹ nó…
Cậu đang bận… hít drama à?!
Chuyện xem mắt đúng thật là bị gác lại thật.
Tôi không biết ba anh nói gì với ba mẹ nuôi, nhưng sau đó… chẳng ai nhắc đến nữa.
Cơ mà mẹ nuôi bắt đầu trở nên không vừa mắt tôi rõ rệt.
Liên tục mấy ngày nay, mẹ cho tôi ăn sự lạnh nhạt từ bà không ngừng nghỉ.
Không khí trong nhà cũng vì thế mà nặng nề thấy rõ.
Cho đến khoảng một tuần sau khi Mộc Lê trở về nhà, ba mẹ chuẩn bị tổ chức một buổi tiệc cho cô ấy.
Mục đích rất rõ: giới thiệu thân phận thiên kim ruột của nhà họ Mộc ra bên ngoài.
Mà tôi… chắc chắn phải phá cho có phong cách.
Nhưng cũng không thể phá quá tay.
Vì theo nguyên tác, chính trong buổi tiệc này, Mộc Lê sẽ gặp nam chính Lệ Thanh Diễn.
Soái tổng cao lãnh, cấm dục, vừa giàu vừa đẹp.
Tôi… cũng từng theo đúng kịch bản mà công khai theo đuổi anh ta.
Rồi bị anh ấy tàn nhẫn từ chối.
Vì thế, khi thấy Lệ Thanh Diễn lại thích Mộc Lê, tôi càng có lý do để đối đầu với cô ấy.
"Mẹ, như thế này thì con sống sao nổi?"
"Đám bạn trước giờ chỉ chờ chực xem con rớt đài, bây giờ thì chắc họ hả hê lắm rồi!"
"Ba mẹ chỉ quan tâm mỗi Mộc Lê vui hay không, còn con thì sao?
"Tôi vừa ăn quýt vừa… đạo đức áp lực kiểu tiểu tam, làm gương mặt ba mẹ nuôi đen như đáy nồi. Không vui là ghi rõ trên mặt luôn rồi. Nhưng cái bản tính thiện lương bẩm sinh của họ… vẫn khiến họ nhịn xuống."San San nói cũng đúng," Mộc Lê ngồi đối diện, cúi đầu thấp đến mức không nhìn thấy mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!