Không đợi Kawashima Uraha MC nói được câu nào, một đạo nồng nặc tanh tưởi đột nhiên từ bên người thí sinh tiếp theo truyền. Điều này khiến cho Kawashima Uraha khó chịu như vừa ăn phải con ruồi a, ngay sau đó vội vàng che cái miệng nhỏ của mình cùng với mũi, cố nén cảm giác buồn nôn mãnh liệt, khó khăn ngồi xổm trên sàn.
Mà toàn bộ hội trường không khí tựa hồ cũng bị ô nhiễm, khiến mọi người phải nhíu mày bịt mũi lại. Chỉ thấy một cô nàng có chút âm lãnh một bên cười nhạt một bên mang món ăn của mình đặt trước mặt các vị giám khảo:
-Má... cổ tanh tưởi này... Từ đâu tới?
Đối với thẩm tra viên nhóm biểu tình tình, nên thiếu nữ tựa hồ phi thường hưởng thụ. Nàng thấp giọng cười nói:
-Mời dùng... Đây là món đặc biệt của Sadatsuka— — cà ri đen Laksa...
Theo cái nắp được Sadatsuka xốc lên, mùi hôi thối lần thứ hai thăng cấp. Lúc này đây trong hội trường mùi là sự thật toàn bộ chuyển hóa thành tanh tưởi, -Ô a a a a a a a a!! Thúi chết người!!
-Đây là... Cái quỷ gì a!!!
-Nhất định thối gấp 10 lần không trăm lần nước cống a a a a a a a!!!!!
Cả khán đài tiếng ca thán vang lên không dứt, MC Kawashima Uraha xiết chặt cái mũi của mình, có chút chán ghét lui ra phía sau hai bước, khó nhọc nói:
-Ah! Ah a!!! Cả khán đàu... Đều vang lên liên miên không dứt tiếng kêu rên,... Thật sự là không cách nào để cho người tưởng tượng nơi đây đang tổ chức lấy mỹ thực Tế Điển!! Ngược lại, tình cảnh này — — tựu như cùng Địa Ngục!!!
So sánh với khán đài, nhóm tuyển thủ dự thi càng thêm thê thảm. Bởi vì vì bọn họ ngoại trừ thẩm tra viên cùng MC thì là những người gần cổ tanh tưởi này nhất a. Bọn họ đột nhiên phát hiện, bầu không khí mà bọn họ từng được hít thở mới tốt làm sao, mà chuyện này... Lại biết bao đau khổ.
- Laksa... một loại mì ở Đông Nam á được biết đến với kết cấu khá trơn của nó. Còn cái màu nước mầu đen kia hẳn là mực của con mực đi. Nhưng mà...
Mặc dù nhưng cái mùi này lệnh chúng thẩm tra viên phi thường thống khổ, thế nhưng Ando Shingo như trước kiên trì chức trách của mình tiến hành đánh giá món ăn. Đáng tiếc... Nói rằng cuối cùng hắn vẫn là không nhịn được cái loại này cảm giác muốn ói.
Kita Shuuji thấy thế, vội vã tiếp nhận đối phương lời nói, dùng cái này giảm bớt hiện trường xấu hổ. Mặc dù nhưng lúc này căn bản không có người sẽ đi lưu ý loại này sự tình...
-Loại này gay mũi cường liệt tanh tưởi!!! Chẳng lẽ nói, ngươi thả— —
- Không sai, đúng Kusaya làm nha ~ ah ha ha ha..."
-Trời ạ!!!!
Kita Shuuji vừa nghe, ngay cả mũi cũng không che, trực tiếp không để ý hình tượng gầm hét lên,
"Quả nhiên không có sai a a a a a a a a a a!!!!!!!!! Ngươi nha đầu này đúng đem vật đáng sợ ấy lấy ra chế tác thành thức ăn a a a a a!!!!!! Thậm chí chỉ cần bật bếp nướng ngoài trời một chút thôi là có khả năng bị hàng xóm hội đồng a.
Hấp thu trong không khí mùi vị. Kita Shuuji vẫn là bại lui đến, nhịn không được che mũi miệng của chính mình, phát sinh nhỏ nhẹ âm thanh.
-Hì hì hì hì... Không chỉ có đúng như vậy nha... Phải biết rằng đây chính là ta đặc biệt chế luyện đây. Đây là cá chuồn cùng cá Mahi
-mahi làm thành đó. Ướp thời điểm dùng là nước ép Kusaya nha ta cẩn thận từng li từng tí bồi dưỡng ra được... Cho nên nói a, cổ tanh tưởi này nhưng là được ta đặc biệt phóng đại gấp mấy trăm lần đây... Hì hì... Hì hì hì hì...
Sadatsuka n cũng thật không ngờ trước mắt thẩm tra viên môn cư nhiên sẽ như thế biết hàng, vì vậy nghe được đối phương nói, nàng cũng không nhịn được nữa bắt đầu tự bạo tài liệu ra. Khuôn mặt... Tràn đầy đắc ý.
-Ta đi! Thật là thật là thúi a a a a a a a!!!!!!
-Ta cảm giác mình sẽ bị này cổ tanh tưởi hấp chết!!!!!
-Là thúi chết mới đúng... Đkm...
Kita phải đứng dậy để phản đối:
- 0 điểm. 0 điểm. Về chỗ đi. Ta đã từng nếm qua rất nhiều mùi vị nhưng chắc chắn đây không phải là những thứ mà con người có thể ăn được.
nhưng Orie lại cầm đũa lên khiến lão bàn tử Kita sững sờ:
- Tiểu thư Orie… đừng nói cô định ăn nhé.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!