Nhìn kết quả Megumi mặt tái đi. Nàng bị loại không sao nhưng vấn đề là nó liên quan đến Cầm kun a. Thế là cô nàng mắt đẫm lệ nhìn CẦm:
- Cầm, mình xin lỗi. Mình… Mình…
Ai, cô gái này lắm nước mắt thế. Cầm nhẹ nhàng dùng tay lau nước mắt:
- Ngoan nào. Tôi đã nói là cậu chắc chắn sẽ thua mà, có gì bất ngờ đâu.
- HỂ….
Lời nói làm mọi người sững sờ. Lần đầu có ai tham gia mà chắc chắn mình thua cơ chứ.
- Nói chung là kinh nghiệm là không thể thay thế. Cậu với Shinomiya sempai vô luận là món ăn đao công, kinh nghiệm.. vv… đêu thua kém thì làm sao mà thắng được. Không cần đến đầu bếp chuyên nghiệp chỉ cần đầu lưỡi tốt 1 chút đều có thể phần biệt.
- Ồ, cũng biết thân biết phận đó:
Shinomiya Kojiro cười khẩy.
- Nhưng tớ đã nói rồi đây là 1 cuộc Shokugeki không chính thức. Nó như 1 cuộc đấu giữa cậu và mẹ vậy.. Bây giờ các cô gì chú bác họ hàng đều công bình để mẹ cậu thắng nhưng chỉ cần mẹ cậu đồng ý không phải là xong sao. Cuộc thi này còn có vị giám khảo thứ 4 mà phiếu nặng hơn 3 người kia a.
Mọi người trợn mắt há mồm xem Cầm khuyên a. Lần đầu tiên thấy 1 người khuyên và nêu ví dụ bá đạo như vậy a..
- Nhưng… nhưng…
- Yên tâm, dù thua thì tớ chắc Inui học tỷ cũng thu nhận cậu thôi. CÒn tớ thì sống chỗ nào cũng được mà. Nào can đảm lên chứng minh cho mẹ cậu thấy đi.
- Ưm.
Thấy Megumi đã lấy lại tinh thần. Cầm mỉm cười nhìn Shinomiya Kojiro:
- Nào, Shinomiya sempai, người sẽ ăn thử chứ.
- Hừ ta thắng rồi sao cần ăn thử món thấp kém đó.
- Ồ, vậy sao. Nếu tôi nói món này có thể giúp sempai khỏi trì trệ thì sao.
- Cái gì? Hừ nói linh tinh.
- Thế sao. Đúng món ăn của Sempai rất tuyệt rất hoàn mĩ. Nhưng nó lại có 1 sự máy móc trong đó. Nếu không thay đổi đi thì có lẽ sempai mãi chỉ dừng lại ở mức này thôi. Các món của sempai sẽ không thể tiến thêm được nữa. MÀ con người ta ham muốn cái mới. 1 món ăn dù ngon nhưng lặp đi lặp lại sẽ khiến người ta nhàm chán. Cứ như vậy sempai sẽ đi xuống vực thôi.
- Ngươi.. Hừ… trẻ nhỏ vô trí… Được Ta sẽ ăn rồi cho ngươi tâm phục khẩu phục.
Cầm mỉm cười đưa cái đĩa lại gần cùng 1 đồng xu..
Shinomiya cắt ra và bắt đầu ăn. Một bên thì tìm khuyết điểm:
- Hah… thời gian hâm vẫn còn khuyết điểm. Sự trình bày bên trong cũng thế. Những khối ba tê còn chưa được kết dính…
-
Nói đến đây hắn không nói được tiếp vì. Ấm áp. Món ăn mang đến cho Shinomiya Kojiro sự ấm áp đến lạ thường. món ăn tuy còn nhiều khuyết điểm nhưng món ăn lại nhận được sự khen ngợi của mọi người. Nó như đang sưởi ấm con tim trai sạn của Shinomiya. Như món ăn của mẹ vậy. Tràn ngập tình thương hạnh phúc.
- Shinomiya sempai. Món ăn của anh ngon thật nhưng nó giống như do 1 món ăn do người máy làm ra. Hoàn mỹ nhưng không có tình cảm. Trái lại món của Megumi tuy còn nhiều khuyết điểm nhưng nó lại tràn ngập tình thương, tình cảm gia đình. Nó khiến người ăn được cảm giác hạnh phúc về tinh thần. Đây là điều anh đang thiếu đó. Học trưởng ạ. Giờ anh bỏ phiếu đi.
Shinomiya Kojiro cắn môi. Nhưng tay lại không theo lý trí.
-Cong.
Tiếng đồng xu rơi vào đĩa nghe vang lên thật kêu. Megumi ôm mặt mà khóc trong hạnh phúc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!