Chương 14: Làm công

Nhị nữ mở trừng mắt lắn nhìn cái bảng rồi nói:

- Ngươi … Làm cái gì đó.

- Thì quảng cáo a. Tôi đâu có giàu như các cô. Lão sư phụ chết tiệt chỉ cho tôi có 2 tháng tiền học còn nói " tay làm thì hàm nhai". Mà lại không cho tôi nghỉ. Giờ ra ngoài làm thì bất tiện nên chỉ có làm trong học viện thôi. Trong học viện này cái gì cũng thiếu chỉ đại gia thì không thiếu a nên mở dịch vụ ở đây là tiện nhất.

- Ngươi không thấy ngại hả.

- Có gì mà ngại. Tiền do mình lao động kiếm ra thì việc gì cần ngại. Không có bất cứ nghề nào là cao quý cả. Mình tự tay kiếm ra tiền thì việc gì phải ngại. Chân chính lao động làm ra tiền mới thấm nhuần được đồng tiền nó quan trọng với mình thế nào. Tôi không như cô xuất thân cao, nổi tiếng. Tiện tay đi ăn thử là có thể kiếm hàng đống tiền. Tôi không danh không tiếng thì ai mời chứ. Do đó đành có gì làm nấy thôi. Miễn là tự tay mình làm ra là được. Sẽ không bao giờ thấy mặc cảm khi tiêu.

Lời nói tràn ngập triết lý làm 2 nàng ngộ độc rồi. Bỗng nhớ ra gì đó huých huých Hisako rồi ngạo kiều nói:

- Ta không muốn đâu nhưng Hisako cứ muốn thuê ngươi ý.

Rồi đánh mắt với nàng thư ký đang không hiểu truyện khiến nàng ta vội lên tiếng:

- Đúng đúng…. Là ta muốn thuê ngươi.

- Thế quý khách muốn dịch vụ nào. Bốc vác, thám hiểm hay chọn gói.

- Ta muốn ngươi nấu cho ta.

- Tùy chọn a. Thế cô muốn bữa sáng bữa trưa hay bữa tối. Bữa sáng là 100.000 yên/ tháng. Bữa trưa và tối là 150.000 yên/ tháng. Đảm bào khiến ngài ngon miệng.

- Bữa trưa và tối đi.

-

Bỗng thấy Erina huých nàng và ra dấu 2.

Theo lâu như vậy nên hơi bắt ngờ 1 tí nhưng ngay lập tức nàng ngộ ra:

- 2 suất. Dạo này nhiều việc nên ta ăn hơi nhiều.

- Được vậy là 600.000 yên/ tháng. Nhưng do quý khách mở hàng nên sẽ là 500.000 yên mỗi tháng. Mời quý khách ứng trước 200.000 để thu mua nguyên liệu. Sau 1 tháng trả nốt 300.000.

- Số tài khoản của ngươi là.

- Sơ xuất quá. Đây là số tài khoản của ta.

- Được rồi.

Nói rồi nàng lấy điện thoại ra bấm bấm một chút rồi nói

- Ta đã chuyển ngươi 300.000. Nhớ đi chuẩn bị đi.

- Vâng. Cảm ơn quý khách đã dùng dịch vụ của chúng tôi.

………………………

Mấy ngày sau. Cầm khá là bận rộn.

Đầu tiên.

Ngay chiều hôm đó. Hắn tất bật đi mua nguyên liệu. buổi học chiều thì xơ chế xong là vất cho Erina làm nốt rồi đánh bài chuồn khiến cô nàng tức lắm. Đến tận khi Cầm mang đồ ăn đến vẫn còn hậm hực với anh chàng. Buổi tối thì đến Ký túc xá Cực Tinh xin vào ở vì ở đây phí dụng ít nhất. Lần này hơi khác cốt truyện là hắn mang đầy đủ đồ a. Thế là Yukihira được thơm lây không cần quá lo chọn món.

Hai người trot lọt mà vào ở.

Nhưng Cầm sao có thể lãng phí tiền cho việc ở được. Suốt 2 thế, hắn bị mỗi lão hỗn đản bạn lão sư phụ hỗn đản không kém hố chứ chưa mất 1 đồng tiền nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!