Chi bằng cái gì? Bạch Quyết hỏi.
Nghe hỏi hắn trả lời
"Chúng ta cùng nhau cạnh tranh công bằng."
Nghe thế hai người còn lại đều tán thành ý kiến mà gật đầu đồng ý.
Lúc này bên ngoài cửa phủ, nàng không nhìn Chu Tuấn nhưng vẫn mỡ miệng nói chuyện
"Chu Tuấn, ngươi nên cố gắng thêm một chút, dù sao ta vẫn tin tưỡng ngươi hơn ba người bọn họ, ngươi đừng có mà làm cho ta thất vọng."
Chu Tuấn nghe nàng nói thì thoáng giật mình nhưng nhanh tróng bình tĩnh lại mà đáp
"thần nhất định sẽ cố gắng hết sức, nhất định sẽ không khiến người thất vọng"
Thế thì tốt.
Nàng hài lòng nói.
"Được rồi, ngươi tiểng ta đến đây thôi quay về tiếp tục luyện tập đi"
"Điện hạ đi thông thả" hắn cuối người nói.
————————
Từ ngày nàng từ Chu phủ quay về thời gian cũng đã gần một tháng trôi qua, thời gian này nàng sống vô cùng nhàn nhã hết ăn lại ngủ, rảnh rỗi lại chạy đến chỗ thái hậu chơi.
Còn Trác Quân thì vài ngày lại chạy đến thăm nàng, thật ra hắn cũng chẳng tốt lành gì ngoài mặt thì nói là đến thâm còn sự thật là đem quăn một đóng tấu trương cho nàng, còn nói cái gì mà nhiều việc quá hắn làm không xuể nênn muốn nàng giúp.
Còn nếu nàng từ chối thì lại lôi chuyện cũ ra kể lễ, bảo lúc trước nàng nói nếu hắn lên ngôi thì nàng sẽ phụ giúp hắn giải quyết việc còn bây giờ nàng lại không muốn giúp thì chẳng khác nào nàng đang lừa gạt hắn.
Hắn có bao nhiêu chuyện đó cũng nháo cả lên, chuyện này làm nàng vô cùng mệt mỏi nên chỉ đành nhận lấy cho hắn bớt lôi nhôi.
Thanh Nghi cũng thường xuyên mang con vẹt đến tìm nàng, do thời gian mang con vẹt về Thanh Nghi thường xuyên nói chuyện với nó nên nó đã thân thiết với con bé.
——–————
Hôm nay là một ngày nắng đẹp nên nàng đang tắm nắng dưới góc hoa đào ngồi vườn cùng bạch ưng.
Cây hoa đào này khá to hơn nữa nó lại không giống những cây đào khác, nếu thông thường thì hoa đào sẽ nở vào mùa xuân còn cây hoa đào này của nàng thì nở đến hai lần mỗi lần nở gần năm tháng mới tàn, cứ như thế cây hoa đào này nỡ gần như là quanh năm.
Hiện tại cây đào này đang có vài bông hoa nhỏ nhỏ đang hé nở dưới tàn cây, báo hiệu cho một mùa hoa sắp nỡ.
Đang vô cúng thông thả thì bên ngoài có người chạy vào báo nói là tiểu Thành Nghi đến tìm nàng, thế là nàng bảo bọn họ cho người vào.
Con bé chạy lạch bạch đến chổ nàng, trên vai còn có một con vẹt đứng đó con bé vừa chạy vừa gọi
"Tỷ tỷ, tỷ xem thanh thanh biết nói chuyện rồi này"
Đến chổ nàng đang nằm con bé thở hì hà hì hục, nàng thấy thế thì bảo Hoa nhi gót cho con bé một tách trà.
Nàng ngồi dậy sau đó đưa tách trà cho con bé rồi nói
"muội đi từ từ thôi không cần phải chạy nhanh như thế, nếu như không cẩn thận té thì sao?"
Con bé đưa tay nhận lấy tách trà sau đó nói
"muội thật không có cố ý chạy như thế đâu, chỉ là muội đang gấp cho tỷ xem thanh thanh biết nói thôi mà"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!