Thanh Nghi nghe nàng nói thế thì vui vẻ gật đầu.
Con bé nhìn con vẹt sau đó lên tiếng hỏi nàng
"tỷ tỷ, con vẹt này có phải gất khó tìm hay không?"
Nàng nghe hỏi thế thì lắc đầu trả lời không phải
Sợ con bé không tin nàng nói thêm
"vẹt vốn là loài được nuôi người dân nuôi khá nhiều, nên chỉ cần một chút thời gian là sẽ tìm được con mà bản thân ưng ý"
Nghe thế con bé nhìn nàng hỏi tỷ nói thật không?
Nàng gật đầu đáp.
———————
Ngự thư phòng.
Quách Ôn nói
"khởi bẩm bệ hạ, việc danh sách của cuộc thi võ đã được chốt danh sách, gồm có năm mươi người"
Trác Quân nghe thế thì nhíu mài hỏi lại
"sao chỉ có năm mươi người?"
"Thưa bệ hạ, đây là năm đầu tiên tổ chức cuộc thi này nên người dân vẫn chưa có ý thức về cuộc thi này." Quách Ôn từ tốn mà trả lời.
"Vậy xem như cũng ổn rồi, đúng rồi ái khanh trẫm nghe nói dạo gần khanh quá lao lực về việc này ngày ăn không ngon, tối ngủ không yên" Trác Quân tróng tay lên mặt nhìn Quý Ôn mà nói.
Bộ dạng này của Trác Quân chẳng hề giống một bật đế vương mà lại giống như một hoa hoa công tử.
Quý Ôn nghe thế cung kính đáp
"khởi bẩm bệ hạ, thần được giúp sức cho người đó là vinh hạnh của thần, thần vẫn rất tự hào về điều đó nên hoàng toàn khônv thấy vất vã."
"Ái khanh lao tâm khổ lực vì trẫm như thế trẫm rất cảm động. Hay như này đi, trẫm ban cho khanh linh sâm ngàn năm đễ bồi bổ lại sức khỏe của bản thân" Trác Quân nói.
Quách Ôn nghe thế thì lên tiếng nói
"ta ơn bệ hạ đã lo lắng cho thần nhưng linh sâm ngàn năm quá quý giá thần không giám nhận"
Trác Quân nghe thế thì cười nói
"Ai khanh đừng từ chối, dù sao cũng là tâm ý của trẫm nếu khanh không đồng ý chẳng khác nào không xem trẫm là quân vương, chỉ xem trẫm là hôn quân chỉ biết bốc lột sức lao động của kẻ khác"
Quách Ôn nghe đến chữ xem trẫm là hôn quân thì lập tức sợ hãi mà vội vàng quỳ xuống dập đầu nói
"Bệ hạ minh giám, thần không có ý đó" lưng của Quý Ôn lúc này đã ướt đẫm mồ hôi.
Trác Quân thấy hắn đột nhiên quỳ xuống như thế cũng vội vàng bước đến đỡ hắn dậy
"Ái khanh không cần như thế lời của trẫm lúc nãi chỉ là đua"
Quách Ôn được đỡ dậy trong lòng cũng vơi đi vài phần lo lắng mà nhỏ giọng lên tiếng nói
"Bệ hạ, thần đã có tuổi thật sự không thể chiệu được lời đùa giỡn này của người đâu"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!