5
Cảnh tượng này, tựa như đã từng xảy ra.
Năm đó tại hành cung, lúc gặp thích khách, Thẩm Huyên đứng ngay bên cạnh ta.
Rõ ràng là công chúa từng học võ, vậy mà lúc ấy lại hoảng loạn đến mức chỉ biết níu c.h.ặ. t t.a. y áo ta, yếu đuối gọi Tam hoàng tỷ.
Hành cung có nhiều thị vệ, canh phòng nghiêm ngặt.
Vậy mà vẫn có một tên thích khách thoát khỏi vòng vây, cầm chủy thủ đ.â. m thẳng về phía Thẩm Huyên.
Ta theo bản năng muốn kéo nàng ta tránh đi, nhưng lại bị nàng túm chặt không buông, khiến bước chân khựng lại trong thoáng chốc.
Chính giây phút ấy, thích khách đã rút ngắn được khoảng cách.
Bùi Cảnh khi đó đang bị mấy tên khác quấn lấy, vội vàng rút lui, chạy về phía chúng ta muốn che chắn.
Nào ngờ tên kia xảo trá, vung tay liền dùng ám nỏ b.ắ. n loạt tiễn về phía ta.
Không biết từ lúc nào, tay Thẩm Huyên đã buông khỏi tay áo ta, thân mình núp gọn sau lưng Bùi Cảnh, được hắn chắn kín không kẽ hở.
Khi mũi tên xuyên vào người ta, ta thấy rõ sắc mặt Bùi Cảnh đầy hoảng hốt, cố lao đến đỡ lấy ta.
Còn phía sau, gương mặt Thẩm Huyên vẫn chưa kịp thu lại nụ cười đắc ý.
Về sau, Bùi Cảnh vì bảo hộ không chu toàn mà bị phạt, giam trong thủy lao của Ám Ty suốt ba ngày ba đêm.
Đêm hắn được thả ra, cũng là một đêm mưa gió cuồng loạn.
Bùi Cảnh quỳ trước điện của ta, thân người vẫn mang đầy thương tích chưa xử lý, để mặc cơn mưa lạnh xối xả rửa trôi m.á. u tươi, loang đỏ đất.
Ta hỏi hắn:
"Ngươi có biết bên cạnh Thẩm Huyên vốn đã có ám vệ của riêng nàng ấy?"
Phụ hoàng sủng ái quý phi, vì thế trong hàng hoàng tử công chúa, Thẩm Huyên là người được yêu chiều nhất.
Mà ám vệ bên cạnh nàng, lại là một trong những ảnh vệ lợi hại nhất từng theo hầu phụ hoàng.
Ta thấy thân thể Bùi Cảnh khẽ run.
Dù bị thương, dầm mưa, quỳ nơi đó, sống lưng hắn vẫn thẳng tắp.
Ánh mắt hắn nhìn thẳng phía trước, chỉ lạnh nhạt nói một câu:
"Là thuộc hạ thất trách, xin điện hạ trách phạt."
Bùi Cảnh.
Ta ngồi xổm xuống, bất chợt đưa tay dùng trâm cài xé rách y phục hắn.
Làn da trắng trẻo cường tráng đập vào mắt, trên đó chằng chịt vết thương, đặc biệt là một vết sẹo dữ tợn gần như kéo ngang cả thân mình hắn.
Từ vai trái kéo dài xuống hông, xuyên qua ngay vị trí trái tim.
Đây không phải lần đầu ta nhìn thấy vết sẹo ấy trên người Bùi Cảnh.
Nhưng là lần đầu ta bất chấp hắn phản kháng, đưa tay chạm vào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!