Chương 1: (Vô Đề)

1

Đêm trước ngày Thẩm Huyên đăng cơ, nàng đến ngục thăm ta.

Toàn thân quý khí rực rỡ của nàng hoàn toàn lạc lõng giữa chốn lao ngục tối tăm mờ mịt ánh đèn.

"Hoàng tỷ mà biết điều rút lui sớm một chút, cũng chẳng đến nỗi phải chịu khổ như hôm nay."

Nàng đứng trên cao nhìn xuống ta, trong mắt tràn đầy vẻ thương hại giả dối xen lẫn đắc ý.

Ta nghiêng đầu liếc nhìn ra sau lưng Thẩm Huyên.

Dưới ánh đèn chập chờn, bóng dáng cao ráo ấy hắt lên tường, càng thêm thẳng tắp hiên ngang.

Ta biết đó là ai.

Thẩm Huyên, ta cụp mắt, khoé môi khẽ nhếch như cười như không,

"ngoài dựa vào nam nhân, ngươi còn biết làm gì nữa không?"

"Hoàng tỷ cũng không cần lấy lời đó để chọc giận ta."

Thẩm Huyên liếc sang người đứng sau, ý cười trong mắt càng đậm.

Nàng phất tay ra hiệu người nọ lui xuống, sau đó cúi người xuống, giọng nói nhẹ nhàng đến mức chỉ một mình ta nghe rõ:

"Hoàng tỷ tốt của ta ơi, tỷ có biết ta lấy được lệnh bài của tỷ bằng cách nào không?"

Chưa chờ ta đáp lời, nàng đã bật cười khúc khích.

"Là người tỷ giữ trong lòng bao năm qua tự tay đưa đến tay ta đó!"

"À mà đúng rồi, hoàng tỷ còn chưa từng nếm trải mùi vị của hắn nhỉ? Đúng là đáng tiếc."

Ta chẳng lấy làm bất ngờ.

Tấm lệnh bài đó từ đầu đến cuối, ta chỉ trao cho một mình Bùi Cảnh.

Vậy mà Bùi Cảnh, kẻ từng là ám vệ thân cận nhất của ta, đã phản bội ta.

Thấy ta không nổi giận, Thẩm Huyên cũng mất đi hứng thú, nói dăm ba câu rồi không giấu được vẻ ghê tởm mà rời khỏi ngục thất.

Đêm đó, thuộc hạ cũ của ta nhân cơ hội tới cứu ta, lại bị Bùi Cảnh đang giữ bên ngoài phát hiện.

Lúc bị ép đến bên bờ vực, cũng chính là hắn b.ắ. n ra mũi tên cuối cùng.

Điện hạ!

Nhưng khi ta rơi xuống vực, vẫn mơ hồ nghe được tiếng gào thét xé ruột xé gan của người kia.

Hừ, thật khiến người ta buồn nôn.

Ấy vậy mà khi mở mắt ra lần nữa, ta lại được sống lại.

"Trân nhi, con xem thử có ai vừa ý không?"

Mẫu hậu nắm lấy tay ta, khẽ gật đầu về phía hàng thiếu niên đứng trước mặt, ý tứ sâu xa:

"Sau này sẽ là ám vệ thân cận nhất của con. Chớ có tùy hứng như xưa nữa, phải lựa chọn cho cẩn thận."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!