Chương 9: (Vô Đề)

Ta nhìn danh sách sính lễ, nghiến răng mà gạch con heo đi.

Tới kinh thành rồi, còn sợ nuôi không được heo chắc?

Ta lại thêm một món vào: hạt giống hoa cúc vân vụ.

Lần này ta muốn tự mình trồng.

Một tháng sau, rốt cuộc tới ngày ta đi hòa thân.

Mẫu phi hôn lên má ta, ánh mắt ngấn lệ: Bảo trọng.

Ta gật đầu, phủ lên hồng yểm.

Tiếng trống chiêng vang rền, đội ngũ hòa thân xuất phát.

Cổng lớn hoàng cung mở ra, đội ngũ hòa thân đột nhiên dừng lại.

Ta nghe thấy hai khúc nhạc hỉ vang lên giao hòa, liền vội vén rèm lên.

Người quen thuộc mặc hỉ phục đỏ rực cưỡi ngựa, mắt phượng kiêu ngạo.

"Thất vương Đại Tống, Lục Tri Tiêu, đến cầu hôn trưởng công chúa Hạ quốc, Thẩm Như Hoa."

Lừa mọi người đấy, thật ra tên thật của ta cũng chẳng hay ho gì, hì hì.

Phiên ngoại 1

Ta là Lục Tri Tiêu, Thất hoàng tử của Đại Tống.

Mẫu phi ta và hoàng hậu là bạn thân từ nhỏ.

Mẫu phi ta nói, sứ mệnh của ta chính là phò tá hoàng huynh, Thái tử điện hạ.

Nhưng ta chỉ muốn làm một gã làm vườn.

Ta muốn nhìn một hạt giống phá đất mà ra, tự do sinh trưởng.

"Mẫu phi, con muốn học trồng hoa."

"Học xong cưỡi ngựa b.ắ. n tên rồi hãy học."

"Mẫu phi, con muốn học trồng hoa."

"Học xong thể thuật rồi hãy học."

"Mẫu phi, con muốn học trồng hoa."

"Học xong kiếm thuật rồi sẽ cho con học."

Ta muốn làm vườn, nhưng võ lực thì đã đầy điểm rồi.

Bởi vì mỗi đêm đều chui vào chăn đọc sách về chăm sóc hoa cỏ, mắt ta cũng hỏng luôn.

Nhưng may là người luyện võ có thể cảm khí, không ảnh hưởng gì nhiều.

"Hoàng huynh, đệ muốn làm gã làm vườn."

"Chờ ta đăng cơ rồi để đệ làm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!