Chương 50: (Vô Đề)

Quắc Quốc Công lần phô trương này thực sự không nhỏ, ngay cả người xưa nay không bao giờ đi vì sợ bị thiên hạ dị nghị thiên vị như Thiệu Chân Đế cũng phái thái tử Văn Tử Diên tới chúc mừng, một là nể Quắc Quốc Công là công thần, nhiều năm nay lại giản dị biết giữ mình, hai là Đỗ Thiên Thiên là cháu gái ruột của Thành Dung hoàng hậu, ông phải giữ vài phần tình mọn cho Thành Dung hoàng hậu.

Văn Tử Hi cùng Văn Tử Diên đại diện mẫu gia Đỗ Thiên Thiên mà ngồi trên ghế nhất tôn, ngồi cùng là ông ngoại của hai người, thân tổ phụ của Đỗ Thiên Thiên, Giang Nam đỗ tri phủ. Trên bàn cũng có mấy hậu sinh trẻ tuổi đầy triển vọng nhà đỗ gia từ giang nam tới.

Mấy người trẻ tuổi cẩn thận chỉ dám nhìn chằm chằm đồ ăn trước mặt mà ăn hai miếng, một câu cũng không dám nhiều lời, vì trước mặt một bên là đại diện cho Thiệu Chân Đế đang ngồi, một bên là đại diện cho Thành Dung hoàng hậu.

Có điều Văn Tử Diên lại không quá câu nệ như vậy, vừa thấy Văn Tử Hi liền đi sờ bụng của nàng, cái đầu nhỏ ghé vào trước bụng Văn Tử Hi nói vừa nói chuyện vừa cười ngây ngô.

"Đệ sờ đủ chưa?" Văn Tử Hi nhìn Văn Tử Diên đã ghé mặt vào bụng nàng cả nửa ngày nói.

Vốn đã quyết định không cho tên tiểu tử thối này tới sờ bụng nàng, nhưng nhìn vẻ mặt tràn đầy hào hứng trông mong của hắn nàng lại mềm lòng, ai kêu tên tiểu tử thối này lần đầu tiên được làm hoàng thúc.

"Cháu trai nhỏ của ta, nhanh nhanh ra đây, nhanh nhanh lớn lên, hoàng thúc sẽ chia cho con rất nhiều đồ ăn ngon, được không? Hoàng thúc có bánh hạnh nhân, bánh bách hợp, còn có thịt cua chiên giòn, sẽ đem hết mời con ăn." Văn Tử Diên nói mà nước dãi cũng sắp rơi xuống dưới, nhưng giọng vẫn vừa mềm vừa nhẹ, dường như là sợ dọa hài tử trong bụng hoàng tỷ hắn.

"Haha, được, được." Đỗ tri phủ nhìn hai đứa cháu ngoại khí chất cao quý, anh tuấn, xinh đẹp mà gật gật đầu.

Văn Tử Hi nhịn cười, lại có chút cảm động, nhìn thấy các hậu sinh đỗ gia cùng bàn đang nhìn ngó lén nàng, chỉ có thể dùng ngón tay gõ nhẹ lên đầu của Văn Tử Diên.

"Mau đứng lên, đệ thân là thái tử, bò ra như vậy còn ra thể thống gì, cháu trai đệ không thèm một hoàng thúc không sợ xấu hổ như vậy đâu."

Văn Tử Diên ngược với Đỗ Thiên Thiên, hy vọng đứa trẻ trong bụng hoàng tỷ hắn là bé trai, vì thế Văn Tử Hi liền nói theo lời của hai người bọn họ, trước mặt Đỗ Thiên Thiên thì xưng là cháu gái, trước mặt Văn Tử Diên lại xưng là cháu trai.

Văn Tử Diên nghe nói cũng thấy đúng, vội vàng ngồi thẳng lại: "Đúng đúng đúng, ta là thái tử, phải có lễ nghĩa khí khái." Hắn lại vuốt ve cái bụng Văn Tử Hi, "Hoàng thúc sẽ làm tấm gương tốt cho con."

Lúc xuất cung, mẫu hậu ngàn lần căn dặn, nhất cử nhất động của hắn có liên quan đến thể diện của phụ hoàng mẫu hậu, phải cẩn thận dè dặt, nhất định không thể để lộ ra sức ăn nhiều thực sự của hắn.

Tân lang tử bắt đầu lần lượt đi kính rượu khách.

Trước hết là chỗ bọn họ, Hạ Cẩn kính Văn Tử Hi trước, hắn tự chịu phạt ba ly, xin lỗi hắn ngày đó đã vô lễ đắc tội với công chúa, Văn Tử Hi dưới sự giám sát của Ninh Hoài phía sau Hạ Cẩn liền lấy trà thay rượu, nhìn lại Hạ Cẩn, thấy được bộ dạng hớn hở đắc ý của hắn khi cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về, kìm nén đã lâu mới nhịn được muốn hắn đêm nay hãy cẩn thận một chút.

Rốt cuộc thì nàng vẫn hướng về Đỗ Thiên Thiên nhiều hơn một chút.

Văn Tử Diên mặc dù muốn khống chế lượng ăn, nhưng món vừa mới lên một cái liền không nhịn được vùi đầu mà ăn.

Văn Tử Hi mang thai mấy ngày nay không có gì vừa miệng, gắp được hai đũa liền cảm thấy chẳng có gì ăn, tròng mắt dịch chuyển nhìn theo hướng náo nhiệt nhất.

Hạ Cẩn lần lượt kính rượu từng bàn, ngồi trong bàn trung đại thần rót rượu đã thôi, cung cung kính kính uống hai ngụm là xong chuyện, quan trọng là những bàn đồng trang lứa quan hệ thân thiết với hắn trong kinh thành, bọn họ đều không ngờ Vĩnh An thế tử xưa nay nổi tiếng phong lưu lại thành thân rồi, hứng thú bừng bừng từng người từng người một chuốc rượu Hạ Cẩn.

Chẳng trách được Hạ Cẩn cứ luôn tìm a Hoài hiền lành lương thiện của nàng để đỡ rượu thay cho hắn, Văn Tử Hi nhìn chằm chằm hai người căm giận mà nghĩ, Hạ Cẩn uống cũng không ít, Ninh Hoài được sự ủy thác lại càng uống nhiều hơn, mặt đều đỏ hết cả lên, nhưng vẫn ung dung thản nhiên nhận lấy ly rượu từ những cánh tay mời rượu hai người, nhưng cho dù từ chối đi nữa cũng đã uống không ít rồi.

Tửu lượng của a Hoài...... tốt như vậy.

Thì ra ngày hai người thành thân a Hoài không say, một là bạn bè của a Hoài đều là người của hàn lâm viện, mọi người đều khách khí nhất định sẽ không dốc sức mà rót cho tân lang, hai là tửu lượng của a Hoài tốt, nếu không đã không đi rót rượu mời khách một vòng lớn như vậy.

Văn Tử Hi có chút đau lòng, trong số những người mời rượu nàng quen không ít, ban đầu người người đều muốn làm phò mã, bây giờ nàng đã gả cho Ninh Hoài, đoán rằng những người này biết rõ nhưng không nói, sự đố kị không hài lòng trong lòng vẫn đang tác oai, mượn cớ kính rượu Hạ Cẩn để chuốc rượu Ninh Hoài.

Đây là tiệc cưới của người ta, nàng có không vui đi chăng nữa cũng chỉ có thể nhịn.

Rượu quá ba lượt, trời cũng đã tối.

Các khách mời cũng bắt đầu lần lượt cáo từ, Ninh Hoài không thấy đâu, Văn Tử Hi sợ hắn uống say ở đâu rồi, kéo Văn Tử Diên đi tìm tỷ phu của hắn. Không quấy rầy chủ nhà nữa, mấy công công bên cạnh Văn Tử Diên cũng bị Văn Tử Hi gọi đi tìm phò mã của nàng.

Phủ Quốc Công rất rộng, người trong phủ đều bận rộn tiễn khách, Văn Tử Hi tìm mấy chỗ cũng không có kết quả, nắm tay Văn Tử Diên tới phòng yến tiệc chính của trung đại thần xem xem. Người trong phòng cũng đã đi gần hết rồi, ngoại trừ mấy người vẫn đang hàn huyên, trên bàn đầy là thức ăn cơm thừa canh cặn, có mấy người uống nhiều rồi đang được mấy tên đầy tớ trong phủ Quốc Công đỡ đi.

Còn có một người đang ngồi quay lưng về phía hai người, chắc là đang đợi ai đó, chỉ có điều thoạt nhìn bóng dáng người này quá sức cao lớn, khẳng định không phải Ninh Hoài, Văn Tử Hi bỗng nhiên cảm thấy bóng dáng này có chút quen thuộc, ngay sau đó cũng không nghĩ nhiều, nắm lấy Văn Tử Diên: "Chúng ta đi nơi khác tìm xem."

"Xin hỏi hai vị đang tìm ai?"

Văn Tử Hi còn chưa kịp quay người, người kia đã quay lại trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!