Chương 9: (Vô Đề)

Ta vẫn cố gắng dùng nước mắt để lừa gạt, đùa bỡn hắn.

"Vậy nếu hôm nay ở đây là Bùi Tế, nàng cũng sẽ sợ như vậy sao?"

Tạ Ngôn Cảnh cười lộ ra chiếc răng nanh bên mép, trông vừa tà ác vừa nguy hiểm, đáy mắt hắn sâu hun hút, dường như chỉ cần ta nói ra lời nào khiến hắn không vui, hắn sẽ lập tức khiến ta vạn kiếp bất phục.

Nước mắt lập tức ngừng lại, ta như bị người ta bỏ thuốc câm.

Lúc này nói gì cũng không đúng, nói gì cũng sai.

Cuối cùng ta hoàn toàn sụp đổ trong ánh mắt hắn:

"Ngôn Cảnh, đừng ép ta được không? Chúng ta đừng thành thân, ta không muốn thành thân với chàng..."

Giọng nói run rẩy, đầy đáng thương.

"Vậy nàng muốn thành thân với ai, Bùi Tế của nàng sao?"

Hắn nghiến răng:

"Ngày đó, trước khi nàng bỏ đi, nói với ta là kế tạm thời, không tính."

Vậy Bùi Tế thì sao?

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

"Hắn chính là người trong lòng nàng, là chân tình thật ý sao?"

Bàn tay đang đỡ gáy ta đột nhiên siết chặt, người trước mắt áp sát xuống, những lời từ chối trong miệng bị xé nát nghiền nhỏ bởi sự tức giận và bá đạo.

Mùi m.á. u tanh nồng nặc lan ra.

Tạ Ngôn Cảnh cắn môi ta:

"Muốn gả cho người khác, Giang Tri Phi, nàng đừng hòng."

10

Ta ôm đôi môi sưng đỏ chạy về cung, nhưng lại nghe được từ những lời bàn tán của cung nữ rằng Bùi Tế từ quan, không bao lâu nữa sẽ rời khỏi Trường An.

Tất cả mọi người đều biết, nhưng không ai nói cho ta biết.

Trời bắt đầu đổ mưa phùn, nhưng ta thậm chí còn không kịp ngồi kiệu, cứ thế chạy ra khỏi cung.

Vết thương trên môi vừa rồi còn rất đau, nhưng bây giờ nỗi tuyệt vọng trong lòng đã lấn át tất cả, chỉ còn lại sự tủi thân và đau buồn.

Tạ Ngôn Cảnh ép ta gả cho hắn.

Bây giờ ngay cả Bùi Tế cũng muốn bỏ đi.

Đó là Bùi Tế, người đã rất rất tốt với ta từ khi ta còn nhỏ, tốt đến mức trước khi ra trận còn phải đắp chăn cho ta rồi mới đi, tốt với ta hơn cả phụ hoàng mẫu hậu.

Ta không dám tin rằng hắn sẽ thật sự bỏ ta mà đi.

Từ nhỏ đến lớn, Trường An đối với ta mà nói chẳng qua chỉ được tạo thành bởi hai người.

Hoàng huynh và Bùi Tế.

Bùi Tế rời đi, Trường An đối với ta, liền trống vắng một nửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!