Đến cửa chính phủ Bùi như thường lệ bị từ chối, lý do tiểu tư đưa ra hôm nay là Bùi Tế có khách quý phải tiếp đón.
Mỗi lần đều như vậy, lần nào cũng vậy.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Trở về một tháng, ngày nào cũng có đủ loại lý do khuyên ta hồi cung.
Bùi Tế không muốn gặp ta đến vậy sao?
"Vậy ta sẽ đợi chàng ở thư phòng."
Hôm nay, ta quyết tâm phải gặp được Bùi Tế.
Chờ đợi này, chính là cả một ngày.
Ta tức giận trong lòng, dứt khoát uống cạn hai bình rượu thanh tửu trên bàn Bùi Tế, cuối cùng say đến mức mơ màng thậm chí còn tức giận nới lỏng vạt áo, ta nghĩ ra một kế sách ngu ngốc.
Nếu gạo nấu thành cơm rồi, xem hắn còn từ chối ta kiểu gì.
6
Trong thư phòng suýt chút nữa thì bị cảm lạnh, cuối cùng ngoài cửa cũng truyền đến tiếng bước chân.
Ta vội vàng kéo vạt áo đã kéo lại ra, nằm nhoài trên bàn, cố gắng tạo ra cảm giác mỹ nhân say rượu nằm nhoài trên bàn.
Người tới lúc đầu bước chân còn vững vàng, đến gần lại có thể nghe ra một chút khác thường, dường như mang theo sự kinh ngạc và phẫn nộ.
Ta mơ màng nghĩ, haizz, cảm xúc này đúng rồi.
Bùi Tế nhất định sẽ tức giận.
Ta lén lút sờ tay áo hắn, lấy lòng muốn chạm vào môi hắn,
"Bùi Tế, không được giận ta."
Trời ạ, đây có lẽ là chuyện to gan nhất mà ta dám làm trước mặt Bùi Tế trong đời này.
Ngày thường luôn giữ khuôn phép, chỉ sợ trước mặt hắn bước sai một bước chọc hắn không vui.
Bây giờ uống rượu rồi, ta lại trở nên không kiêng nể gì cả.
"Ta thích chàng, Bùi Tế."
"Đừng giận A Phi, A Phi thích chàng."
"Ước mơ từ nhỏ của A Phi chính là gả cho chàng."
Một giọng nam trầm lạnh đáng sợ vang lên bên tai ta,
"Giang Tri Phi, nàng nhìn cho kỹ xem ta là ai?"
Rất quen thuộc, nhưng không nhớ ra là ai.
Ta nghi ngờ mở mắt ra, khuôn mặt âm trầm như Diêm Vương đòi mạng của Ngôn Cảnh phóng đại trước mặt, dọa ta giật mình.
Rượu cũng tỉnh cả rồi.
Sao Ngôn Cảnh lại ở đây!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!