Cách bài trí trong phòng hắn, cùng với dung mạo và lời nói, tuyệt đối không phải người mà thôn dã này có thể có được.
Ta cần sự che chở của hắn.
Hắn nhất định không thể buông tay ta, yêu ta đến c.h.ế. t đi sống lại mới được.
Vì vậy, những ngày tiếp theo, ta ngày nào cũng nghĩ cách lấy lòng Cảnh đại phu, cố gắng chứng minh tấm chân tình của mình với hắn.
Hắn viết chữ ta mài mực, tuy mài được một nửa thì mệt mỏi nằm ngủ quên trên chiếc sập bên cạnh.
Chiếc sập được Cảnh đại phu tùy tiện đặt trong thư phòng còn thoải mái hơn cả giường trong phòng ta.
Vì vậy, ta thường xuyên mượn cớ mài mực hầu hạ để tranh thủ ngủ trên sập của hắn.
Lúc đầu, Cảnh đại phu còn lạnh lùng gõ đầu ta vài cái, sau đó lâu dần cũng mặc kệ ta.
Thậm chí có ngày trên sập còn xuất hiện một chiếc gối mềm mại tinh xảo.
Hắn ăn cơm ta gắp thức ăn, tuy phần lớn nguyên nhân là vì thức ăn cho hạ nhân quá tệ, còn thức ăn được làm riêng cho Cảnh đại phu trong bếp nhỏ lại không thua kém ngự trù.
Ta thường xuyên lấy cớ thử độc để ăn vụng vài miếng.
Lúc đầu hắn còn trừng mắt nhìn ta vài cái, sau đó trên bàn không biết từ bao giờ đã xuất hiện thêm một đôi bát đũa.
Hắn sắc thuốc ta trông lửa, tuy vài lần ta bị người bán hàng rong thu hút đi ăn thử mà quên mất thuốc.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Lúc đầu phần lớn đều bị hắn mắng vài câu, sau đó hắn quen rồi, thậm chí trước khi người bán hàng rong rao bán một giây đã có thể túm lấy gáy ta.
"Làm việc."
Hắn ra ngoài khám bệnh ta đeo túi thuốc, tuy hắn đã nhiều lần nói không cần ta đeo.
Nhưng ta vẫn muốn đi theo, đến trấn trên dò hỏi tin tức của hoàng huynh.
Hắn tắm ta kỳ lưng.
Đương nhiên đây là kế hoạch của ta còn chưa kịp thực hiện đã c.h.ế. t yểu.
Ban đêm, ta len lén cầm bánh xà phòng đi vào, còn chưa kịp nhìn kỹ đã bị hắn bóp cổ.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng đến đáng sợ, nhưng sau khi nhìn thấy ta, tất cả đều biến thành bất lực và xấu hổ không rõ nguyên do.
"Tiểu quỷ! Nàng, nàng cả ngày rốt cuộc có chuyện gì nghiêm túc để làm hay không?"
Bàn tay ướt đẫm của hắn từ cổ họng ta chuyển đến trước mắt, hơi nước ấm áp phả lên da ta, có chút ngứa ngáy kỳ lạ.
Ta nuốt nước bọt, nguy hiểm đã được giải trừ, tiếp theo là lúc mỹ sắc lên ngôi.
Cơ bụng săn chắc vừa thoáng nhìn thấy khiến ta khô héo cả miệng lưỡi, lời nói ra cũng lắp bắp không qua suy nghĩ.
"Ta chỉ nhìn xem..."
Hắn cười lạnh, "Nhìn xem? Ta thấy nàng muốn nhiều hơn thế."
Ta gật đầu, một lúc sau còn tủi thân nói, "Ta còn muốn sờ nữa, chàng cũng không cho."
Hắn sững người, tức giận đến mức bật cười, "Nàng nói vậy, chẳng phải là ta keo kiệt sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!