Chương 14: (Vô Đề)

Nàng càng ngày càng ỷ lại vào ta, tin tưởng ta hơn cả hoàng huynh của nàng.

Tam hoàng tử dựa vào sở thích của mình, giả vờ bắt nạt nàng.

Nàng liền oa oa khóc lớn, nhào vào lòng ta.

Lần đầu tiên nàng có kinh nguyệt, sợ hãi đến hồn vía lên mây, nắm c.h.ặ. t t.a. y ta nói không muốn chết.

Lần đầu tiên Tam hoàng tử ra chiến trường, nàng sợ đến mức không ngủ được, cả đêm cứ nắm c.h.ặ. t t.a. y ta, ngay cả trong mơ cũng khóc.

Sáng hôm sau, biết được ta cũng sẽ cùng Tam hoàng tử ra trận, nàng suýt nữa thì ngất đi.

Ngày lễ cập kê của nàng, nàng cứ nằng nặc đợi ta đến mới chịu dùng bữa.

Ta đi mua bánh ngọt cho nàng về trễ, nàng khóc lóc một hồi, cứ ngỡ ta đã xảy ra chuyện gì.

Sau này, nàng không gọi ta là ca ca nữa.

Nàng cố chấp gọi ta là Bùi Tế.

Thiếu nữ đêm khuya quỳ gối trước mặt ta, ngại ngùng nói thích ta.

Khi đó cũng là lần đầu tiên ta nhìn kỹ nàng, dung nhan thiếu nữ dưới ánh đèn, xinh đẹp đến kinh người.

Ta mới nhận ra, đóa hoa ta tự tay nuôi lớn, lại xinh đẹp đến vậy.

Ta gần như chạy trốn trong hoảng loạn.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Ta nói không thích nàng, hết lần này đến lần khác nhắc nhở nàng phải giữ lễ nghĩa.

Nhìn đôi mắt nàng đầy ủy khuất, lòng ta đau như cắt.

Rốt cuộc ta muốn nhắc nhở ai, phải giữ lễ nghĩa.

Là nàng, hay là ta?

Ta không dám để nàng đến gần nữa, cố ý xa cách, lạnh nhạt với nàng.

Cho đến khi Nhiếp chính vương tạo phản, ta lại phải ra chiến trường.

Đêm tiễn nàng, ta trằn trọc không ngủ được.

Lần đầu tiên quỳ gối trong Phật đường, cầu xin tiểu Công chúa của ta tránh được kiếp nạn này, cả đời bình an vô sự.

Trên chiến trường chín phần c.h.ế. t một phần sống, nhìn núi thây biển máu, bốn bề thọ địch, ta chợt nghĩ.

Lễ nghĩa thầy trò thì đã sao, thế tục ràng buộc thì đã sao.

Cứ như nàng nói, chỉ cần chúng ta, mặc kệ người đời.

Còn về lời nguyền bốn mươi tuổi của Bùi gia, ta sẽ về nói rõ với nàng.

Nếu nàng vẫn bằng lòng, dù chỉ là mười năm phu thê cũng được.

Ta, Bùi Tế, yêu Giang Tri Phi, hơn nữa muốn cưới nàng.

Lồng n.g.ự. c bỗng nóng ran, ta quay đầu nhìn lại, một mũi tên xuyên qua ngực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!