Chương 10: (Vô Đề)

Hắn nhận lấy chiếc dù từ tay nữ tử kia, động tác nhẹ nhàng, ánh mắt dịu dàng.

Lại nhìn ta, ánh mắt lập tức lạnh lùng.

"Tiểu Phi, bên cạnh ta có thể là bất cứ ai, nhưng không thể là người, người hiểu chưa."

Cảnh tượng cuối cùng trước mắt là Bùi Tế rời đi cùng nữ tử kia, cánh cửa Bùi phủ đóng sầm trước mặt ta.

Ta tối sầm mặt mũi, ngã quỵ xuống đất nhưng lại được một người vội vàng chạy đến đỡ lấy.

Mùi hương quen thuộc bao trùm lấy ta.

Người nọ cẩn thận lau nước mưa trên mặt ta, động tác dịu dàng.

Bàn tay hắn đỡ lấy gáy ta, như nâng đỡ trái tim đang rơi xuống vực sâu của ta.

"Sao lại khóc vì người khác đến nông nỗi này."

Ta ghét chàng! Ta biết là Tạ Ngôn Cảnh, nhưng ta vẫn hung hăng cắn vào cổ tay hắn, m.á. u tanh nồng nặc tràn ngập cổ họng.

Ta biết sự chán ghét của ta là vô lý, là ta đã lừa dối Tạ Ngôn Cảnh, lại bỏ rơi hắn.

Ta đáng lẽ phải bù đắp cho hắn, đối xử tốt với hắn.

Nhưng ta lại trút sự bỏ rơi và lạnh nhạt của người khác lên đầu Tạ Ngôn Cảnh, ngay cả thánh nhân cũng sẽ tức giận.

Nhưng Tạ Ngôn Cảnh cứ để mặc ta cắn xé da thịt hắn, để ta dựa vào lòng hắn, che mưa chắn gió cho ta.

Cổ tay vẫn bị ta cắn chặt, nhưng những ngón tay lạnh lẽo lại dịu dàng vuốt ve khuôn mặt ta, như đang dỗ dành con thú nhỏ mất kiểm soát của hắn.

Vậy thì ghét ta đi.

"Nhưng nàng đã hứa với ta, nàng sẽ ở bên ta cả đời."

"Ở bên Tạ Ngôn Cảnh ta, không thể là bất kỳ ai khác."

Ta lập tức buông lỏng lực cắn, khóc lóc thảm thiết cuộn tròn trong lòng Tạ Ngôn Cảnh.

Hắn vuốt ve lưng ta hết lần này đến lần khác, xoa dịu oán hận và đau khổ của ta.

Ép buộc ta là hắn, vô điều kiện nuông chiều ta cũng là hắn.

Lần lượt cứu ta khỏi nước sôi lửa bỏng là hắn, nhưng lần này đặt nước sôi lửa bỏng trước mặt ta bắt ta chọn cũng là hắn.

Hắn không cho ta tự do, hắn ép buộc ta như vậy, ta nên hận hắn.

Nhưng hắn trông có vẻ yêu ta hơn bất kỳ ai, ta không thể hận hắn.

Nhưng ta lại thầm hờn dỗi thề rằng, ta sẽ không bao giờ yêu Tạ Ngôn Cảnh.

Không bao giờ.

11

Ta đốt hết tất cả tranh chữ liên quan đến Bùi Tế.

Biến những rung động và mong đợi thời niên thiếu thành tro bụi.

Thậm chí ngày Bùi Tế và thê tử hắn rời đi, ta còn đứng trên tường thành tiễn hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!