Đôi môi diễm lệ nhẹ nhàng cọ qua đôi môi mỏng có đường nét xinh đẹp, so ra còn không bằng chuồn chuồn lướt nước, nếu là đụng phải người khác, Cố Thanh Yến nhất định sẽ không để ý.
Nhưng người trước mắt là Lục Vọng.
Cậu không biết như này có tính là hôn không, nếu như tính là......
Cậu hôn Lục Vọng rồi???
Cậu còn chưa từng hôn ai, đây xem như là nụ hôn đầu của cậu a!
Bằng mắt thường có thể thấy được đôi gò má vốn ửng hồng nay lại càng lan rộng hơn, không chỉ mặt, còn có cổ và tai, thậm chí đôi mắt trong sáng như hai viên ngọc đen quý giá bởi vì quá sợ mà long lanh ánh nước.
Lục Vọng nhíu mày, ánh mắt dừng trên môi Cố Thanh Yến.
Bởi vì uống rượu, nên môi nam sinh đặc biệt đỏ, giống như quả anh đào tươi mới thơm ngọt mọng nước, dụ người đến hái.
Lục Vọng trời sinh tính tình lạnh nhạt, tuy rằng không ham mê sắc đẹp, nhưng anh vẫn có mắt thẩm mỹ của một nam nhân. Khi biết được Lý Thừa Trác quấn lấy Cố Thanh Yến, anh mới tỉ mỉ đánh giá Cố Thanh Yến, sau đó phát hiện thiếu niên có một gương mặt động lòng người cùng với một đôi môi rất thích hợp để hôn.
Cho dù không cười khóe môi vẫn hơi nhếch lên đầy kiêu ngạo, đường viền môi mịn màng hình lập thể, chớp môi ở giữ hơi nhô ra vô cùng đáng yêu làm người muốn cắn, nhưng thiếu niên lại không hề hay biết, luôn không tự giác chu nhẹ môi, thật khiến những kẻ có ý đồ với nam sinh có suy nghĩ không lành mạnh.
Trước đây Lục Vọng xem Cố Thanh Yến như một tiểu bối mà thiên vị, nhưng hiện tại hai người không có quan hệ huyết thống, anh nguyện ý tiếp tục duy trì quan hệ trước đây, lúc này đây Cố Thanh Yến không cẩn thận chạm vào môi anh, xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, nhưng vẫn đủ ngây thơ.
Trong lòng đột nhiên nảy ra ý nghĩ muốn trêu đùa, Lục Vọng nhàn nhạt hỏi: "Mắc cỡ cái gì? Chưa từng cùng người khác hôn môi sao?"
Lời này anh nói ra rất nhẹ nhàng bâng quơ không chút để ý, nếu là bản thân Cố Thanh Yến, chắc chắn sẽ hỏi ngược lại "Chưa từng hôn môi với đàn ông, không biết là cảm giác gì, anh từng hôn môi với đàn ông rồi sao?", Nhưng hiện tại cậu là Lục Tinh Trạch, một hoa hồng nhỏ kiêu ngạo bị người thèm khát, cho dù không còn là thiếu gia nhà giàu có nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp như cũ.
Cố Thanh Yến cố gắng khống chế mình không được nhìn môi Lục Vọng, hất khuôn mặt đỏ bừng ồm ồm nói: "Cháu không có mắc cỡ! Chỉ chạm vào một chút thôi! Không phải thật sự hôn môi!"
Lục Vọng nhướng mày, không hề có sự cảnh báo trước duỗi tay nắm lấy chiếc cằm nhọn của thiếu niên, cúi người xuống.
Mùi nước hoa nam tính lạnh băng dễ chịu xộc vào mũi, Cố Thanh Yến trợn tròn mắt, khuôn mặt góc cạnh tuấn tú của nam nhân chợt phóng đại, đôi môi ấm áp của cậu bị hai cánh môi hơi lạnh ngậm lấy......
Cố Thanh Yến lúc này thật sự choáng váng.
Vừa rồi là cậu không cẩn thận, Lục Vọng hiện tại là có ý gì?
Đùa giỡn cậu? Chơi khăm cậu? Hay là???
Thấy cậu ngốc ngốc để tùy ý mình di chuyển trên môi cậu, đôi mắt mở to như chú mèo đang sợ hãi, ngây ngốc, một chút phản ứng cũng không có, Lục Vọng ở trên môi cậu không nhẹ không nặng cắn một ngụm, buông cậu ra.
"Vậy hiện tại thật sự hôn môi rồi, làm sao bây giờ?" Hiếm thấy mang theo giọng điệu trêu ghẹo, Lục Vọng dán vào bên tai cậu thấp giọng hỏi.
Cố Thanh Yến khôi phục tinh thần lại, nước mắt xấu hổ thẹn thùng đều sắp chảy ra, cậu hung dữ chà xát đôi môi trừng mắt với Lục Vọng: "Sao chú có thể hôn cháu?"
Lục Vọng cười nhẹ, giọng nói hơi khàn không dễ phát hiện: "Chúng ta không có quan hệ huyết thống, vì sao không thể hôn?"
"Cho dù chúng ta không có quan hệ huyết thống, chú cũng không thể tùy tiện hôn cháu mà! Chú cũng không phải thích cháu!" Đôi mắt Cố Thanh Yến đỏ hoe như chú mèo con giận dữ lên án, "Cháu còn chưa từng hôn ai! Chú sao có thể chưa được sự đồng ý của cháu đã làm ra loại chuyện này chứ!"
Câu nói kế tiếp có phần ấm ức hơn là xấu hổ.
Hầu kết Lục Vọng lăn lăn, thân hình cao lớn ngã về phía sau, trong lời nói lộ rõ vẻ sung sướng: "Tôi cũng chưa từng hôn người khác, em cũng không chịu thiệt."
"Chú!" Cố Thanh Yến hừ mạnh một tiếng, "Cưỡng từ đoạt lý!"
Nói xong xoay người ôm cánh tay thở phì phì.
Ánh mắt Lục Vọng dừng trên vài sợi tóc mỏng không che được vành tai đỏ ửng, ý cười trong mắt lại càng tăng.
Nam nữ muốn bò lên giường anh nhiều không kể xiết, nhưng anh chán ghét những kẻ tiếp cận anh với ý đồ dùng sắc đẹp cơ thể ngu xuẩn mê hoặc anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!