Chương 38: (Vô Đề)

Đây là một nam nhân cao quý và đáng sợ, trên người là bộ tây trang được cắt may thủ công, vải dệt sang quý phác họa ra đường cong eo chân với tỉ lệ hoàn mỹ của nam nhân, đôi mắt đen nhánh làm người sợ hãi phảng phất như được tôi luyện từ băng tuyết, khiến người không dám nhìn thẳng vào.

Các vị khách đều kinh ngạc, theo bản năng nhường ra một con đường cho anh.

Chu Tử Kỳ rất nhanh phát hiện ra khác thường của bữa tiệc, hắn ngẩng đầu vừa thấy, đối diện là đôi mắt u ám đen kịt, lập tức khựng lại.

Đôi mắt kia của nam nhân lạnh đến cực điểm, cho dù anh không nói gì, cũng có thể làm người cảm thấy không rét mà run, tuy rằng anh với vẻ ngoài cực kỳ tuấn mỹ, nhưng nét lạnh lùng thâm sâu làm anh trông thập phần lãnh khốc, thậm chí có chút đáng sợ.

Nội tâm Chu Tử Kỳ đột nhiên sinh ra một loại nguy hiểm bị quái vật khổng lồ nhắm đến, gần như muốn bỏ chạy.

Lục Văn Đức thấy Lục Vọng đột nhiên xuất hiện, sửng sốt một chút, khó tin mà mở to mắt, mắt thường có thể nhìn ra được sự kinh hỉ* bên trong, trên mặt nhanh chóng lấp đầy sự vui vẻ, bước nhanh qua.

*Kinh hỉ: kinh trong kinh ngạc, hỉ nghĩa là vui, mặc dù kinh ngạc bất ngờ như là chuyện vui.

"Lục Vọng thiếu gia!"

Giọng điệu sung sướng nịnh nọt của ông làm những vị khách có mặt đều tái mặt.

Nhìn bộ dạng  Lục Văn Đức như một con chó theo dưới chân chủ nhân, vị "Lục Vọng thiếu gia" này hẳn là thiếu gia Lục gia của bổn gia Kinh Thị, lại thấy khí thế không giận mà uy của nam nhân, chắc hẳn đây là thiếu gia thuộc dòng dòng chính của vị gia chủ Lục gia.

Rất nhanh một số vị khách có đầu óc linh hoạt đã đối chiếu thông tin Lục Vọng và thiếu gia thuộc dòng chính của bổn gia Lục gia, sau đó bọn họ phát hiện thông tin không khớp!

Nam nhân trước mặt tuy rằng thâm trầm nguy hiểm, nhưng tuổi cũng không lớn, thiếu gia thuộc dòng chính của bổn gia Lục gia trẻ nhất cũng 35!

Hứa Tuệ Dung biết Lục Vọng, nhưng nàng chưa bao giờ gặp qua Lục Vọng, chỉ nghe Lục Văn Đức mơ hồ đề cập, nhưng giờ phút này nhìn thấy biểu tình của chồng đã đủ để giải thích hết thảy, trong lòng Hứa Tuệ Dung vui mừng khôn xiết.

Thân phận của hai con trai đã bại lộ, Lục Tinh Trạch các phu nhân chế giễu, nàng không thể không từ bỏ Lục Tinh Trạch, nàng cũng làm tốt chuẩn bị xa lánh Lục Tinh Trạch, hơn nữa nếu xong việc Lục Tinh Trạch khóc làm loạn, bồi thường cho cậu một ít tiền tài xem như tình mẹ con nhiều năm đã được giải quyết vẹn toàn.

Từ hôm nay trở đi, tài nguyên trong nhà có được sẽ dồn hết cho Chu Tử Kỳ, bọn họ muốn giữ thể diện Lục gia, phải mau chóng đào tạo tốt Chu Tử Kỳ.

Hiện tại thiếu gia bổn gia đích thân đến tiệc đính chính thân phận của con trai, đây chính là vinh quang vô tận! So với việc giới thượng lưu trong thành phố B tiếp nhận Chu Tử Kỳ càng có giá trị hơn!

Lục Văn Đức thân thiết chào hỏi, Lục Vọng chỉ vô cảm gật đầu.

Bổn gia Lục gia phân giai cấp rất nghiêm ngặt, anh và Lục Văn Đức xem như là anh em họ, trừ bỏ mấy năm kia được gởi nuôi nhà anh trai Lục Văn Đức, thỉnh thoảng gặp qua vài lần, căn bản không thân thiết.

Mà anh trai Lục Văn Đức đã chết vì bệnh hai năm trước, quyền lực của Lục gia tại thành phố B rơi vào tay Lục Văn Đức, sau khi chị dâu và cháu gái Lục Văn Đức định cư ở nước ngoài, Lục gia ở thành phố B và bổn gia cũng không còn liên hệ.

Lục Văn Đức vẫn tìm cách qua lại với bổn gia, sự xuất hiện của Lục Vọng giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống!

"Không biết Lục Vọng thiếu gia ghé thăm, không thể tiếp đón từ xa! Không thể tiếp đón từ xa!!" Lục Văn Đức đón Lục Vọng đi vào, nhanh tay lẹ mắt kéo Chu Tử Kỳ đang chết lặng đến trước mặt Lục Vọng, "Đây là con trai ruột tôi vừa tim được về Lục Tử Kỳ! Theo thân phận là cháu trai ngài!"

"Tiểu Kỳ, đây là chú Lục Vọng của con!"

Lục Văn Đức lập tức đổi tên Chu Tử Kỳ, chỉ cần Lục Vọng thừa nhận Chu Tử Kỳ, điều đó có nghĩa là con đường bổn gia đã rất rõ ràng! Ngày sau Chu Tử Kỳ làm việc liền có thể nhờ quan hệ mà leo lên!

Chu Tử Kỳ có chút ngốc, nam nhân trước mặt nguy hiểm lại mê người, không phải loại như đại thiếu gia Lý Thừa Trác trời sinh tính phong lưu có thể so sánh, khí chất trên người nam nhân nghiêm túc hướng nội, vừa nhìn liền biết là một nhân vật có địa vị cao quý rất ít khi lộ diện!

...... Vậy mà lại là chú của hắn?

Những người suy đoán về thân phận của Lục Vọng khi thấy Lục Văn Đức vội vã nhận người thân, càng thêm tò mò.

Rốt cuộc đây là vị đại Phật nào của Lục gia Kinh Thị?

Chu Tử Kỳ sau khi lấy lại tinh thần cũng rất kích động. Lục Văn Đức trước đây đã dặn dò hắn, nếu bên bổn gia có người lại đây nhất định phải biểu hiện thật tốt, nhưng buổi tiệc đã bắt đầu từ lâu cũng chưa thấy người bổn gia xuất hiện, trong lòng hắn có chút mất mát. Không muốn xoắn xuýt thêm, thì không ngờ thiếu gia bổn gia lại tới!

Chu Tử Kỳ trên mặt như có ánh sáng, dù không biết chút gì về Lục Vọng, nhưng không ảnh hưởng đến chuyện hắn thể hiện sự tôn kính với Lục Vọng.

Trong mắt chất đầy ngưỡng mộ không chút che giấu, Chu Tử Kỳ tha thiết hô: "Chào chú ạ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!