Khi nhận được tin nhắn, Lục Vọng cũng vừa lúc đang dùng bữa tối.
Lần đầu tiên có người nói muốn nấu cơm cho anh, tuy rằng chỉ là một bát mì đơn giản, nhưng tâm ý khó có được.
Nhìn màu sắc bát mì được phối vô cùng đẹp mặt, Lục Vọng bỗng nhiên không còn hứng thú với những món ăn tinh tế đang ở trước mặt.
Anh muốn nếm thử bát mì do thiếu niên nấu.
"Đặt vé máy bay sáng thứ 7 bay đến thành phố B."
Anh bị thiếu niên khơi mào lên cảm giác thèm ăn, đồng thời anh cũng chú ý đến nội dung một tin nhắn khác của thiếu niên
-- Anh trai ăn hết đồ ăn rồi, cháu và mẹ đành phải ăn món khác.
Lục gia tuy rằng không tính là hào môn thế gia hàng đầu, nhưng làm một bữa cơm, đặc biệt là dưới tình huống có nữ chủ nhân và hai vị thiếu gia đều phải dùng cơm, người nấu ăn không thể không kiểm soát được lượng thứ ăn của mỗi người.
Lượng thức ăn ba người bị một người ăn, loại trừ lượng đồ ăn ít, bị bỏ đói mấy ngày, vậy chỉ còn lại là cố ý.
Lại có vệ sĩ báo lại với anh, Chu Tử Kỳ ra lệnh cho tài xế lái xe về nhà, tin tức về Lục Tinh Trạch bị bỏ lại một mình, có thể thấy được vị thiếu gia thật mới được Lục gia nhận về này cực kỳ thù dai, lòng dạ hẹp hòi, thích bày trò vụn vặt cho dư luận chú ý.
Thiếu niên trước đây được vợ chồng Lục gia chiều chuộng, sao có thể chịu nổi ủy khuất như vậy?
Xe không cho rước, cơm không cho ăn, còn phải tự mình ra tay, lấy tính tình kiêu ngạo của thiếu niên nhất định sẽ không có ý định mách lẻo với cha mẹ nuôi, chỉ cần Chu Tử Kỳ không làm gì quá đáng, thiếu niên đều chỉ biết chịu đựng.
Ai là người nói cho cậu biết cậu không phải con ruột vợ chồng Lục gia mà chỉ là bị ôm nhầm?
Thân phận đáng xấu hổ như vậy là cái gai trong lòng thiếu niên, thời thời khắc khắc nhắc nhở cậu, cậu đã chiếm thân phận thiếu gia Lục gia của Chu Tử Kỳ Lục hưởng thụ cuộc sống cẩm y ngọc thực* suốt bao nhiêu năm.
*Cẩm y ngọc thực: quần áo bằng gấm, đồ ăn bằng ngọc, ý chỉ cuộc sống giàu sang, ăn ngon mặc đẹp.
Nhưng đây không phải lỗi của cậu, cậu không cần để bản thân chịu thiệt.
Lục Vọng trước nay cũng không biết chính mình vậy mà lạ có loại cảm xúc tiêu chuẩn kép như vậy, không thể phủ nhận chính là, tuy rằng anh không cùng thiếu niên chung sống được bao lâu, nhưng anh thật sự rất để ý Lục Tinh Trạch.
Không thể nói rõ nguyên nhân, có lẽ là thời điểm thiếu niên dùng đôi mắt đen nhánh xinh đẹp lóng lánh ánh sáng nhìn anh, trên mặt cũng treo một nụ cười rạng rỡ trong sáng, tựa như một đóa hoa hồng trắng lộng lẫy nở ra vì bạn, có thể làm bạn thấy đẹp mắt đồng thời lại còn phát ra hương thơm làm tâm tình bạn sung sướng.
Cho nên, Lục Vọng không ngần ngại dành sự quan tâm đặc biệt cho đối phương.
Ví dụ như trở về chống lưng cho thiếu niên hay gì đó.
Vợ chồng Lục Văn Đức và Hứa Tuệ Dung vì để Chu Tử Kỳ danh chính ngôn thuận, cũng như giới thiệu hắn cho nhà hào môn quyền quý ở thành phố B, đã đi phát thiệp mời khắp nơi, mà ở bổn gia Lục gia, Lục Văn Đức còn tự mình viết thư tay mời, giải thích ngắn gọn nguyên nhân kết quả nhận lại Chu Tử Kỳ, hy vọng bổn gia sẽ phái người đến tham dự, một mặt là muốn trấn an Chu Tử Kỳ, một mặt là muốn nhắc nhở đến giới thượng lưu ở thành phố B, bọn họ tuy nói là dòng bên, nhưng cùng bổn gia ở Kinh Thị quan hệ thân thiết, để người khác không dám phê bình, không dám coi thường.
Thiệp mời sớm đã được đưa đến, hiện tại đang ở trên bàn Lục Vọng.
Những nhà hào môn hàng đầu đều biết được quyền lực chồng chéo của bổn gia Kinh Thị, có người bàng quan, có người nhân lúc cháy nhà hôi của, có người muốn mượn cơ hội này chen một chân vào giao lưu với người nắm quyền mới...... Đủ loại tình huống, Lục Văn Đức không thể hiểu hết, ông chỉ hy vọng bổn gia cho ông một thái độ, đồng ý Chu Tử Kỳ mà thôi, không nghĩ đến thiệp mời của ông lại bị Lục Vọng chú ý.
So với sự cảm tính của phụ nữ, Lục Văn Đức là người đứng đầu gia đình, cần phải lý trí và coi trọng lợi ích nhiều hơn, nếu không cũng sẽ không hứa hẹn với Chu Tử Kỳ, người thừa kế duy nhất sau này của Lục gia chỉ có một mình hắn, đồng thời cũng sắp xếp một thân phận con nuôi cho Cố Thanh Yến để cậu tiếp tục ở lại Lục gia, còn yêu cầu hai người hòa thuận chung sống, muốn xây dựng cho người ngoài ảo tưởng rằng hai anh em có tình cảm không tồi...... Đằng sau những hành động này là để củng cố địa vị người thừa kế của Chu Tử Kỳ, lại không để thân phận con nuôi của Cố Thanh Yến mất đi quá nhiều giá trị, để sau này cả hai người đều có tư cách liên hôn với các hào môn thế gia khác.
Chiếc bàn tính này đánh khá là tốt, đáng tiếc Chu Tử Kỳ không hiểu cũng không phối hợp.
Cố Thanh Yến chỉ cần ở lại Lục gia nhiều thêm một ngày, hắn liền cảm thấy mình phải chịu nhục nhã thêm một ngày.
Những học sinh ngu ngốc chỉ biết độc sách đó không đến lấy lòng thiếu gia thật của Lục gia là hắn, ngược lại lên tiếng thay Lục Tinh Trạch, mẹ hắn vì sao biết rõ hắn không thích Lục Tinh Trạch còn ở trước mặt hắn gọi Lục Tinh Trạch là bảo bối?
Chu Tử Kỳ trở lại phòng mình, "rầm" một tiếng dùng sức đóng mạnh cửa lại.
Lọt vào tầm mắt chính là trang trí cực kỳ xa hoa, nội thất tất cả đều mới tinh, tủ quần áo treo đầy quần áo kiểu dáng đa dạng phong cách mới nhất của các thương hiệu lớn, chiếc giường lớn 2,8m vô cùng thoải mái, chiếc bàn sách rộng rãi, đặt một chiếc máy tính cao cấp nhất...... Đây đều là những thứ Chu Tử Kỳ chưa bao giờ có được, sự phấn khích ngày đầu tiên đến sống ở nơi này đã biến mất, hiện tại trong lòng Chu Tử Kỳ chỉ có một ý nghĩ, phòng Lục Tinh Trạch có tốt hơn so với phòng hắn không?
Chu Tử Kỳ sa sầm mặt, xoay người mở cửa phòng Cố Thanh Yến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!