Con trai là nam phụ
- Chương 28 (1)
Tác giả: Hà Lam
Editor: Cải - 06/06/2019 - "
"Chúng ta đều lười theo năm tháng"
"
Beta: Lạc Tiếu
Hôm nay có Cải gia nhập edit chương 28. Hi hi hi. Mọi người ủng hộ bạn ấy nha ♥
Xin lỗi cả nhà vì up trễ, nhưng beta cũng thật không dễ dàng 😭
===
Vừa nghe tới cục cảnh sát, không ít người đều kinh ngạc, mẹ Trần Tử Hào thậm chí còn nói: "Ý cô là gì, con nhà cô đánh người, cô còn kiện chúng tôi?"
Đường Dĩ Tố nghe, lại lười nhiều lời, cười lạnh một tiếng.
Ba mẹ Trần Tử Hào sững sờ nhìn nhau, họ không nghĩ tới chuyện mẹ thằng bé kia muốn dùng pháp luật khởi tố.
Chu Phương thấy Đường Dĩ Tố muốn làm lớn chuyện, nếu đến cục cảnh sát, dù đối với ai mà nói, đều phiền toái, bèn tiến lên vội vàng lên tiếng khuyên can: "Mẹ Đường Táo, Mẹ Đường Táo, cô hãy bình tĩnh, chuyện này nhà trẻ chúng tôi cũng có một phần trách nhiệm.."
Cô ta không nói chuyện này còn tốt, vừa nhắc tới, Đường Dĩ Tố lập tức ngắt ngang: "Nhà trẻ đương nhiên là có trách nhiệm, tôi đem con tôi giao cho các người là để thằng bé tới học tập, ngày ngày vui vẻ lớn lên, không phải để những bạn cùng tuổi khi dễ."
"
"Hai đứa nhỏ đánh nhau, đứa nhỏ kia đã xem xong vết thương, giáo y rõ ràng rảnh rỗi, lại đem con tôi lôi lôi kéo kéo ở ngoài cửa, không vội kiểm tra vết thương, bởi vì thằng bé không khóc, không nháo, thì coi như là không bị thương sao?"
Chu Phương vừa nghe, lập tức nghẹn họng, lời nói vốn đã chuẩn bị sẵn cũng không biết biểu đạt thế nào.
Thấy Đường Dĩ Tố ánh mắt sắc bén, mang theo phần không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua, hiển nhiên Đường Táo bị thương hoàn toàn chọc giận mẹ nó, càng nhìn càng thêm vài phần bực bội, khí thế cũng trở nên hùng hổ doạ người.
Chu Phương nhịn không được nói: "Cái này, là nhà trẻ sai, nhưng rất nhiều công việc yêu cầu phụ huynh phối hợp mới có thể. Thời gian bé một ngày đúng là có ở nhà trẻ, nhưng ở nhà lại thường xuyên hơn, cha mẹ mới là giáo viên tốt nhất."
"
Đường Dĩ Tố nghe ra ý tứ trong lời nói của cô ta, lạnh lùng khóe môi: "Cho nên con trai tôi bị người ta khi dễ, không rên một tiếng, đâu như những đứa bé khác biết gào lên để hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Biết khóc có sữa ăn, chỉ trách Đường Táo nhà tôi được dạy dỗ quá tốt, quá nghe lời, cho nên mới xứng đáng bị bắt nạt, đúng không?"
"Đương nhiên không phải." Chu Phương vội vàng nói.
Cô ta nào nghĩ đến, Đường Dĩ Tố cũng có lúc giỏi ăn nói đến như vậy, không chỉ ép cả nhà Trần Tử Hào á khẩu không trả lời được, lúc này cũng làm mình á khẩu nốt, dưới tình thế cấp bách, Chu Phương đành phải lắp bắp, "Tôi... Tôi chỉ là muốn nói, chuyện này tất cả mọi người đều có trách nhiệm, mọi người có thể từ từ nói chuyện..."
Đường Dĩ Tố đúng lý lẽ phản bác: "Tôi sớm đã có thỏa thuận với nhà trường, bởi vì công việc bận rộn, cho nên không thể thường xuyên tới họp phụ huynh, tham dự các hoạt động. Lúc trước nhà trường cũng đã đáp ứng, nhất định sẽ giúp tôi chăm sóc tốt Đường Táo."
"
"
"Không ngờ hiện tại thằng bé ở nhà trẻ bị các bạn nhục mạ, thầy cô giáo lại làm như không thấy. Cuối cùng đến hôm nay bộc phát thành đánh nhau, còn muốn tôi bình tĩnh, một sự nhịn chín sự lành?"
"
"Dựa theo logic các người, phụ huynh không xuất hiện ở nhà trẻ, thằng bé liền xứng đáng bị mắng không có cha mẹ dạy dỗ, con hoang. Vậy thì, người bần cùng phải chăng xứng đáng bị phỉ nhổ quỷ nghèo? Còn người có tướng mạo không được tốt, xứng đáng bị chửi rủa xấu xí chắc? Chẳng lẽ đây là phương pháp các người giáo dục trẻ em sao??"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!