Con trai là nam phụ
- Chương 21 (2)
Tác giả: Hà Lam
Editor: Lạc Tiếu - 06/04/2019
Đường Dĩ Tố có chút xấu hổ.
Theo lương tâm mà nói, trong mail, Tần Hoa gửi rất nhiều bộ phim khá hơn hai bộ này, chất lượng xác thật là thuộc về thượng thừa. Nếu không phải đã xem qua tiểu thuyết, có bàn tay vàng nhắc nhở, đúng là cô không thể hạ được quyết tâm.
Dù sao đã có bug, dĩ nhiên không cần suy nghĩ nhiều, Đường Dĩ Tố mặt dày nói: "Dù sao hiện tại em cũng không danh khí gì, không sợ nằm liệt giữa đường, em thấy bộ phim có vẻ ổn, đi thử xem sao, lỡ như thành công thì tốt."
Tần Hoa nói: "《 Một đường có ca 》 còn đang ở giai đoạn chuẩn bị, lấy điều kiện bên ngoài của cô, diễn vai khách mời xác thật là có điểm hy vọng, đương nhiên, cụ thể còn phải xem đối phương yêu cầu cùng ý tưởng ra sao, nhưng 《 Khu không người 》..."
"
"
"《 Khu không người 》 có ghi chú chính là " đánh quải " chuyện xưa, bộ phim này không chỉ có đề tài mẫn cảm, quá trình quay phim gian khổ, đã vậy còn có yêu cầu kỹ thuật diễn cực cao đối với diễn viên chính, lại rất có thể bởi vì quá mẫn cảm mà không được phép chiếu, cuối cùng không thu hoạch."
"
"Loại kịch bản tốn công vô ích này, rất nhiều diễn viên phù hợp điều kiện lại không muốn đóng, mà người nguyện ý, đoàn phim lại chướng mắt, bọn họ sợ lựa chọn diễn viên không tốt, kéo thấp toàn bộ cấp bậc cùng chiều sâu của bộ phim."
"
"Trước đó, 《 Khu không người 》 vốn có nữ chính, nhưng cô nàng kia biết đoàn phim khó xử, lâm thời đổi ý, đòi tăng thù lao nếu không sẽ không chịu quay, đoàn phim cùng người đại diện của cô ta đàm phán thất bại, mới quyết định thay đổi người, cho nên lúc này mới trống vị trí nữ chính, cũng bởi vì bộ phim này tình huống đặc thù, chất lượng kịch bản tốt như vậy mới có khả năng vào tay Dĩ Tố cô."
"
"Cô có ánh mắt này, lại nguyện ý chịu khổ, thân là người đại diện của cô, tôi thật cao hứng. Bất quá, đạo diễn cùng biên kịch yêu cầu phi thường khắc nghiệt, bọn họ không có danh khí gì nhưng lại là có tiếng khó chịu, khi tuyển diễn viên đều là kiểu diễn tốt thì được, không thì thôi, không nể nang mặt mũi gì ai, cô nên chuẩn bị tâm lý thật tốt."
"Dạ, em biết rồi." Đường Dĩ Tố mỉm cười.
Bởi vì đạo diễn《 Khu không người 》 không phải người khác, mà là người khoảng thời gian trước Đường Dĩ Tố gặp được trong buổi dạ tiệc, Trần Trường An. Biên kịch gọi là Ninh Duy, cũng là một nhân vật khó lường trong tương lai.
Bất quá trong tiểu thuyết, bởi vì Ninh Duy cùng Đường Táo quan hệ không tồi, sau khi Đường Táo tử vong, nam chủ quật khởi, Ninh Duy cũng dần dần lặng yên không một tiếng động, cho nên Đường Dĩ Tố chỉ nhớ rõ Trần Trường An, mãi cho đến nhìn thấy tên Ninh Duy, mới miễn cưỡng nhớ tới còn có một nhân vật như vậy.
Bất luận là nhân vật đứng đầu chuỗi thức ăn nào, hễ là có thể đi đến đỉnh cao nhất, tất nhiên có một ít tinh thần kiên trì mà thường nhân không có được, đồng dạng, cũng sẽ có một ít tính tình kỳ quái không thể tránh được.
Chính là cái gọi là "thiên tài cùng kẻ điên chỉ cách nhau một bước", bất luận là ở trong đời sống hiện thực, hay là giờ này khắc này, thân là một người diễn viên, Đường Dĩ Tố đã sớm làm tốt chuẩn bị sẽ đối mặt với các loại người muôn hình muôn vẻ.
Tần Hoa thấy Đường Dĩ Tố kiên định như vậy, bà cũng không cần phải nhiều lời nữa, chỉ tỏ vẻ sẽ giúp cô trả lời đối phương, cụ thể khi nào thử vai sẽ gửi mail thông báo cho, cô tùy thời chuẩn bị sẵn sàng là được.
Lại qua mấy ngày, Đường Dĩ Tố có được thời gian thanh nhàn ít ỏi, trừ chuyện điên cuồng học tập tri thức về giới giải trí của thế giới này, bù lại não bộ thiếu sót của mình về các loại đoạt giải điện ảnh, lạc thú lớn nhất hiện tại của cô, chính là nghiên cứu thực đơn mỗi ngày, thề sẽ nuôi con trai nhà mình trắng trẻo mập mạp, khỏe mạnh trưởng thành.
Chuyện tiếc nuối chính là, sau buổi tối ngày hôm đó, cũng không biết có phải Đường Táo thẹn thùng hay không, mà đánh chết thằng bé cũng không chịu chui vào trong lòng ngực Đường Dĩ Tố ngủ nữa.
Đứa nhỏ nào đó kiên định bất di bất dịch nằm ở trên giường nhỏ của mình, nghiêm túc chứng tỏ cho mẹ thấy, mình thật sự muốn ngủ một mình.
Nhìn bộ dáng nhỏ kia của nó, Đường Dĩ Tố biết sự tình này không thể nóng vội nhất thời, cũng không cưỡng bách thằng bé nữa.
Hôm nay, Đường Táo ngủ ở giường nhỏ, Đường Dĩ Tố nằm ở trên giường lớn xem phim, đang chuẩn bị ngủ, cô nhìn thoáng qua phía đối diện. Thì ra bất tri bất giác, Đường Táo đã trở mình, mặt hướng về phía mình, tay chân cuộn vào nhau, cái miệng nhỏ luôn mím hơi hơi thả lỏng, đang ngủ say giống như tiểu động vật.
Trước đây, Đường Táo đều là đưa lưng về phía Đường Dĩ Tố mà ngủ, khó được lần này bắt gặp thằng bé xoay mặt lại đây, Đường Dĩ Tố tức khắc có chút tò mò.
Đêm này, có người mẹ nào đó kề mặt sát vào quan sát dung nhan thằng bé ngủ thật lâu cho đã, mãi cho đến khi nghe được con mình trong lúc ngủ mơ nói thầm một câu "Má mi", cô nàng này mới cảm thấy mỹ mãn mà nằm trở về giường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!