Con trai là nam phụ
- Chương 18
Tác giả: Hà Lam
Editor: Lạc Tiếu - 21/03/2019
Đường Dĩ Tố có chút kinh ngạc, chọn nửa ngày, chọn tới chọn lui vẫn là cái này?
"Chỉ mua khí cầu thôi sao? Con có muốn cái ô tô nhỏ kia luôn không?" cô hỏi.
Trong ấn tượng của Đường Dĩ Tố, bé gái phần lớn thích búp bê Barbie có váy công chúa, còn bé trai thì lại là ô tô hay siêu nhân, Ultraman linh tinh gì đó.
Đường Táo lắc lắc đầu, đúng lúc này, người nhân viên giúp thằng bé chọn khí cầu nghe được đối thoại của hai mẹ con, nhịn không được cười nói với Đường Dĩ Tố: "Bảo bảo nhà chị đúng là biết suy nghĩ, vừa nãy nó hỏi em, món đồ chơi nào là rẻ nhất, em chỉ cho nó cái khí cầu, đúng là thằng bé chọn một cái để mua."
"Vậy sao." Đường Dĩ Tố có chút ngạc nhiên.
Đồ chơi đối với Đường Táo mà nói cũng dụ hoặc ngang với trà sữa, cánh gà đối với cô. Bình thường không nhìn thấy thì thôi, hiện tại một đống món bày ở trước mặt, quả thực là khó mà kháng cự, tới lúc này rồi mà đứa nhỏ này còn nhớ thương cho túi tiền của Đường Dĩ Tố!
Tự chủ của Đường Táo còn mạnh hơn cô nha!
Đầu thằng bé cúi thấp, đừng nói nhìn mặt, ngay cả thanh âm cũng nghe không rõ.
Đường Dĩ Tố ngồi xổm xuống, dịu dàng nói với Đường Táo: "Tiểu quả Táo à, má mi đã nói sẽ mua cho con đồ chơi, con cũng không cần lo chuyện tính tiền của má mi, nghĩ muốn cái gì thì trực tiếp lấy cái đó, được sao? Tiền không đủ thì lại kiếm, nếu đã tới đây, chúng ta phải mua đồ mà trong lòng mình thích nhất, nha?"
Đường Táo ngón tay đang ôm khí cầu nhỏ xoắn lại vào nhau, một hồi lâu, Đường Dĩ Tố mới nghe được nó nhỏ giọng nói: "Về sau, tới sinh nhật con, lại mua ô tô nhỏ đi."
"Không có việc gì, hiện tại con thích thì mua, không cần chờ đến lúc sinh nhật đâu." Đường Dĩ Tố nhịn không được khuyên nhủ, nhưng mà bất luận cô nói gì, Đường Táo cũng đều cúi đầu không chịu nói chuyện.
Đường Dĩ Tố lập tức nhớ tới chuyện trước đó, khi cô nấu cơm cho thằng bé, đứa nhỏ này đã nói nó nguyện ý ngốc ở nhà trẻ về nhà trễ một chút.
Nguyên thân nuôi dưỡng Đường Táo nhiều năm như vậy, Đường Dĩ Tố xuyên qua lại đây chỉ ngắn ngủi mấy ngày đã xảy ra rất nhiều thay đổi.
Có thể có vài thay đổi Đường Táo có thể lập tức thích ứng, có vài cái lại không được, đặc biệt là chuyện đề cập đến cảm giác an toàn trong nội tâm của trẻ nhỏ, làm quá lỡ như hoàn toàn ngược lại thì xong đời rồi, xem ra vẫn là nên để mọi chuyện từ từ mới được.
"Vậy được rồi, chúng ta móc ngoéo, hôm sinh nhật của mình, bạn nhỏ Đường Táo của chúng ta muốn má mi dẫn lại đây mua ô tô nhỏ, nhớ kỹ chưa?" Đường Dĩ Tố nói.
Đường Táo rốt cuộc ngẩng đầu lên, nghiêm túc mà gật gật đầu với mẹ nó.
Tính tiền xong, Đường Táo nhìn túi nhỏ túi to Đường Dĩ Tố xách theo, rất nhiều lần muốn nói lại thôi.
Đường Dĩ Tố nhìn thấy, nghĩ nghĩ, cô lấy dây móc của khí cầu nhỏ đeo lên cổ tay Đường Táo, sau đó đem túi cà rốt nhỏ vừa mua cho thằng bé: "Bé Táo, con có thể giúp má mi chia sẻ một chút không?"
Đường Táo cao hứng gật đầu. Một tay đeo khí cầu nhỏ, ôm chặt túi cà rốt, một tay khác nắm vạt áo Đường Dĩ Tố, cùng nhau về nhà.
Bởi vì đi mua đồ ăn nên mất không ít thời gian, khi hai người về đến nhà, mặt trời đã muốn xuống núi.
Vào cửa, Đường Dĩ Tố kêu Đường Táo tự chơi trong chốc lát, cô nhanh chóng vọt vào phòng bếp.
Thằng bé nghe lời ôm khí cầu ngồi trên sô pha. Chỉ chốc lát sau, ở trong phòng bếp, Đường Dĩ Tố nghe được âm thanh Đường Táo nhỏ giọng nói chuyện.
Cô dựng lỗ tai nghe một chút, tuy rằng nghe không rõ Đường Táo đang nói gì cho lắm, bất quá bộ dáng lẩm nhẩm lầm nhầm kia, hình như là đang nói chuyện với khí cầu?
Đứa nhỏ này, một cái khí cầu mà thôi, đã yêu thích như vậy, xem ra về sau vẫn là nên tìm cơ hội mua cho nó thêm vài món đồ chơi mới được.
Đồ ăn hôm nay đều là do Đường Táo tự mình chọn, có thịt heo, cà rốt, cà tím, khoai tây, còn có tôm, đủ để Đường Dĩ Tố xắn tay làm một bữa tiệc lớn.
Đường Dĩ Tố am hiểu nhất là nấu cà tím, sau đó cô lại nấu một phần cà rốt xào thịt, cuối cùng làm một chén tôm hầm khoai tây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!